Ô-xia. Ozias (sức lực của Giê-hô-va).

         


      I. Một vua của Giu-đa (II Sử ký 26:; Xa-cha-ri 14:5), cũng gọi là A-xa-ria trong II Các vua 14:21; 15:1; còn người A-sy-ri gọi là Azriyau. Ô-xia kế vị cha mình là A-ma-xia chừng 786 T.C.. Khi cha người còn sống, mấy năm sau khi A-ma-xia thua trận đánh với vua Y-sơ-ra-ên. Ðiều đó rất rõ vì có chép trong tiểu sử vua: "Khi vua cha an giấc cùng các tổ phụ mình, người lại xây Ê-lát, và khôi phục thành ấy về dưới quyền Giu-đa" (II Các vua 14:22). Ô-xia lên ngôi hồi 16 tuổi. Khi cai trị được 24 năm, thì có chép: Năm thứ XXVII đời Giê-rô-bô-am, vua Y-sơ-ra-ên, thì A-xa-ria, con trai A-ma-xia, vua Giu-đa, lên làm vua (II Các vua 15:1; bản Hê-bơ-rơ không có "lên"). Chắc vì cớ trong năm đó, nước Giu-đa đòi lại được quyền tự trị hoàn toàn, khỏi phục quyền Giê-rô-bô-am, vua nước Y-sơ-ra-ên vì từ khi cha vua thua trận, thì Giê-ru-sa-lem bị chiếm cứ và bị phá hết đồn lũy. Nay, Ô-xia tổ chức đạo quân, làm cho các đồn lũy Giê-ru-sa-lem vững chắc hơn, và tăng khí giới và máy móc dùng trong quân đội. Người thắng nhiều trận quan trọng hơn người Phi-li-tin, người A-rạp, dân Am-môn và kẻ thù khác. Vì "Chúa giúp đỡ cách lạ thường" nước Giu-đa trở nên mạnh, đến nỗi nước Ha-mát xin kết đồng minh với Giu-đa như lịch sử A-sy-ri chép (so II Sử ký 26:8,15). Ô-xia khiến canh nông thạnh vượng vì xây nhiều tháp canh giữ và sai đào nhiều giếng. Chính Ô-xia thờ phượng Ðức Giê-hô-va, song không dẹp những nơi cao mà dân mình cúng tế tà thần.
       "Song khi người được trở nên cường thạnh, lòng bèn kiêu ngạo dẫn người đến sự bại hoại" (II Sử ký 26:16 so Ê-sai 14:12-15); vì "sự kiêu ngạo đi trước, sự bại hoại theo sau," như về phần Sa-tan, Ba-by-lôn, Ty-rơ, Antichrist (Ê-xê-chi-ên 28:2, 17-23; Châm Ngôn 16:18; 1:32; II Tê-sa-lô-ni-ca 2:). Ô-xia bắt chước các vua Ai-cập, muốn tự lập mình làm thầy tế lễ, và xen vào cả quyền chính trị và tôn giáo. Thầy tế lễ A-xa-ria cùng 80 thầy tế lễ khác can đảm ngăn trở không chịu cho vua xông hương. Ðang khi cơn giận vua tới cực điểm, thì Ðức Giê-hô-va giáng họa cho vua, khiến bị binh phung chi đến ngày người chết (II Các vua 15:5; II Sử ký 26:19; so Dân số ký 16:40). Cũng vậy, Mi-ri-am mắc chứng phung vì thử tranh đặc quyền của Môi-se (Dân số ký 12:). Biết rằng chống cự với Ðức Giê-hô-va cũng vô ích, "người phải rút ở trong nhà riêng mình", kể mình như thật chết. Giô-tham, con trai vua, cai quản đền vua và xét đoán dân sự (II Các vua 15:5).
       Có một cơn động đất xảy ra trong đời trị vì Ô-xia (A-mốt 1:1 so Xa-cha-ri 14:5). Xa-cha-ri nói cơn động đất đó chỉ về triệu chứng báo trước cơn biến loạn về phần xã hội, chính trị và thuộc linh (so Ma-thi-ơ 24:7). Ô-xia trị vì 52 năm, chết chừng 735 T.C.. Trước khi vua thọ bịnh, Ê-sai, Ô-sê, A-mốt khởi hành chức tiên tri (Ê-sai 1:1; 6:1; Ô-sê 1:1; A-mốt 1:1).

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.