I. Con trai của Phê-rết, cháu Ru-bên (Dân số ký 16:1) dự phần trong cuộc phản loạn của Cô-rê.
II. Một thành cổ và có danh tiếng ở miền Hạ Ai-cập, phía Ðông sông Ni-lơ, trong trung châu, cách Memphis về phía Bắc chừng 30 cây số. Ấy là nơi trung tâm của sự thờ mặt trời; bởi đó, người Hy-lạp gọi là Héliopolis (so Xuất Ê-díp-tô ký 1:11, bản Septante), và Giê-rê-mi gọi là Bết-Sê-mết (Giê-rê-mi 43:13). Dường như Ê-sai suy nghĩ đến thành nầy trong trí, chỉ cần đổi chữ đầu một chút thì tên đó đổi thành mặt trời ra "thành hủy diệt", để bày tỏ sự thờ hình tượng bị lật đổ (Ê-sai 19:18). Cạnh đền thờ mặt trời, cũng xây trường rèn luyện các thầy tế lễ và trường thuốc. Các nhà triết học Hy-lạp có đến xứ Ai-cập theo học tại đó. Trong đời Hérodotus, những thầy tế lễ thành Ôn được coi là học thức nhứt trong cả lịch sử Ai-cập. Pha-ra-ôn ban cho Giô-sép con gái thầy cả thành Ôn làm vợ (Sáng thế ký 41:45,50; 46:20). Lời truyền khẩu nói Ôn là nơi Giô-sép và Ma-ri bồng Cứu Chúa đến thăm và thảy đều nghỉ ngơi dưới một cây sung trong dịp trốn tránh (Ô-sê 11:1; Ma-thi-ơ 2:15).