1. Một trong những chi họ tế lễ thuộc dòng chính là Manh-ki-gia (Giê-rê-mi 21:1; 38:1; I Sử ký 9:12; Nê-hê-mi 11:12). Trong thời Nê-hê-mi, dường như chi họ nầy đã trở nên một dòng chính, và trưởng tộc đứng đầu ban thứ (E-xơ-ra 2:38; Nê-hê-mi 7:41; 10:3). Tên người mà chi họ được gọi theo đó là Pha-su-rơ, con trai Manh-ki-gia, một trong các quan trưởng trong triều Sê-đê-kia (Giê-rê-mi 38:1). Sê-đê-kia sai Pha-su-rơ đi với mấy người khác đến cùng Giê-rê-mi, trong lúc Nê-bu-cát-nết-sa sửa soạn công phá Giê-ru-sa-lem (Giê-rê-mi 21:). Lại nữa, khỏi ít lâu, Pha-su-rơ hiệp theo các trưởng tộc khác mà xin vua giết Giê-rê-mi, như một kẻ phản bội, vì đã nói tiên tri làm nản lòng các chiến sĩ khiến cánh tay họ trở nên yếu đuối, và quăng Giê-rê-mi xuống hố.
II. Một thầy tế lễ khác "làm quản đốc nhà Ðức Giê-hô-va" (Giê-rê-mi 20:1), con trai của Y-mê, trúng nhằm thăm thứ 16 (I Sử ký 24:14). Trong đời Giê-hô-gia-kim trị vì, người tỏ lòng ghen ghét nghịch cùng Giê-rê-mi và cùm Giê-rê-mi ở cửa trên Bên-gia-min. Vì cách vô phép đối với tiên tri của Ðức Chúa Trời, nên khi Giê-rê-mi được thả khỏi cùm thì đổi tên người là Ma-go Mít-sa-bíp (Giê-rê-mi 20:3) nghĩa là kinh hãi mọi bề, vì đã "nói tiên tri dối" (Giê-rê-mi 5:31), và người cùng nhà người sẽ bị bắt làm phu tù sang Ba-by-lôn, và chết tại đó (Giê-rê-mi 20:1-6).