Phân. Fumier.

       


      Có hai cách dùng phân: ấy là làm đồ bón và chụm lửa. Phân bón là thứ rơm ngâm trong phân lỏng (Ê-sai 25:10), hoặc những rác quét (Ê-sai 5:25) từ các đường phố, đã vun gọn cẩn thận từ các nhà thành từng đống, ngoài phía tường của các tháp tại nơi nhứt định bởi đó có cửa Phân tại Giê-ru-sa-lem (Nê-hê-mi 3:13), rồi người ta đến đó lấy và tải trong đồng ruộng. Lối bón phân cho cây là đào những lỗ quanh rễ nó và đổ phân xuống (Lu-ca 13:8). Phân của các con sinh được đốt ngoài trại quân (Xuất Ê-díp-tô ký 29:14; Lê-vi ký 4:11; 8:17; Dân số ký 19:5), bởi đó có lời sỉ nhục trong câu ngăm đe Ma-la-chi 2:3. Trong Luật pháp cũng có lời chỉ dẫn đặc biệt về phân người (Phục truyền luật lệ ký 23:12); sự lăng nhục lớn nhứt ấy là làm cho nhà người nào ở thành nơi chứa phân (II Các vua 10:27; E-xơ-ra 6:11; Ða-ni-ên 2:5; 3:29).
       Vì khó kiếm than củi trong xứ Sy-ri, A-ra-bi và Ai-cập thành thử phân trải qua các đời vẫn là một chất thay thế có giá trị; có lẽ dùng để đốt lò và để nướng bánh (Ê-xê-chi-ên 4:12,15). Ngày nay người Bédouins vẫn còn dùng phân bò và phân lạc đà thay củi như vậy. Khi thành Sa-ma-ri bị vây, một góc tư phân bò câu đáng năm siếc lơ bạc (II Các vua 6:25). Có người nói ấy là một thứ rau hoặc đậu, mọc trong các nơi bỏ hoang chưa cất nhà, phía trong các thành, gọi như vậy vì hình dáng giống phân bò câu. Có nhiều cửa hàng ở Ða-mách lấy chảo đồng rang chín đậu đó rồi đem bán. Nhiều người đi đường dùng làm lương khô. Có người cho rằng phân bò câu đó là một thứ cây mọc ở các ruộng muối, hoặc bờ biển, sanh ra kiềm chất (Alcali). Dầu vậy, sử gia Josèphe nói rằng trong lúc đói kém khủng khiếp thật có ăn phân bò câu.

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.