Quỉ dữ. Démon.

        

      Chữ Hy-lạp daimon (trên chữ o có dấu -) hay daimonion thường dịch là quỉ trong Tân Ước, thường như vốn có hai ý nghĩa liên lạc chặt chẽ: một vị thần, và một linh trổi hơn người song không phải siêu phàm, ý thứ nhứt theo nguyên văn có ở Phục truyền luật lệ ký 32:17; Thi Thiên 106:37; Công vụ các sứ đồ 17:18. Còn ý nghĩa thứ hai, thường chỉ một cách mờ mờ về những sanh linh tương tự như người song thuộc về một cõi vô hình, dẫn đến nghĩa danh từ như dùng riêng trong Tân Ước để chỉ về các quỉ.
       I. Cựu Ước.-- Ý người thái cổ luận về các quỉ. Trước đời Môi-se, người ta tin rằng linh kẻ chết thành ra quỉ. Nhưng Kinh Thánh không chép đến việc đó. Về sau người Do-thái cho thuyết tin đó chừng là bắt chước người ngoại bang. Xét Sáng thế ký 3:1-15 lần đầu tỏ ra trong loài động vật có quỉ ám vào. Ma quỉ, như dịch ở Lê-vi ký 17:7, và dịch là dê đực ở II Sử ký 11:15; Ê-sai 13:21; 34:14, đều bị coi là một thứ quỉ dữ ở tại đồng vắng A-xa-sên kiều ngụ (Lê-vi ký 16:8), là nơi chim của người phung được sạch thả bay đến (Lê-vi ký 14:7).
       Người Do-thái đời sau luận về ma quỉ mà người ngoại bang thờ lạy như hơi có quyền phép vốn là thiên sứ, sau vì phạm tội bị phạt, nên hóa ra hung dữ; và là linh của kẻ dữ đã chết ám vào người ta có thể làm cho chết mất. Họ tin rằng các quỉ là loài thuộc linh, mắt không thấy được làm cho người ta mắc phải tật nầy bịnh khác. Có khi vâng theo mạng lịnh Ðức Chúa Trời (II Sa-mu-ên 24:16; II Các vua 19:35; Ê-sai 37:36; Thi Thiên 78:49). Các quỉ ở địa ngục lập thành một nước (Gióp 18:14; Khải Huyền 9:11; Ma-thi-ơ 12:24-27), song vẫn bị Chúa muôn vật cai trị (Phục truyền luật lệ ký 32:22; Gióp 11:8; Thi Thiên 139:8; Lu-ca 16:24).
       Tân Ước.-- Tân Ước có chừng 80 lần nói đến các quỉ dữ, tỏ rõ không phải sanh ra trong lòng người, song từ ngoài đến cám dỗ người làm điều dữ. Trong các sách Tin lành, Gia-cơ 2:19 và Khải Huyền 16:14, thường nói về quỉ như là các loài thuộc linh, thù nghịch với Ðức Chúa Trời, và có quyền hành hại người, không những bằng bịnh tật, song về phần thuộc linh cũng bị ô uế nữa.
       Các quỉ cũng "tin" có Ðức Chúa Trời và "run sợ" (Gia-cơ 2:19); biết Chúa Jêsus là Con Ðức Chúa Trời (Ma-thi-ơ 8:29; Lu-ca 4:41), và công nhận quyền của Danh Chúa khi dùng trừ đuổi chúng bởi sứ giả Chúa đã cử (Công vụ các sứ đồ 19:15); và đương chờ đợi cách kinh khiếp ngày phán xét đến (Ma-thi-ơ 8:29). Sự mô tả nầy tỏ đúng bổn thể các quỉ đó tương tự với các thiên sứ về sự hiểu biết và quyền phép song thêm một ý rất rõ ràng các quỉ đó thật ác và đang hoạt động.
       Các quỉ sẽ cùng chung một số phận với Sa-tan tức ma quỉ ở hồ lửa (Khải Huyền 20:).
       Tiến sĩ Scofield chú thích về quỉ dữ:
       Ma-thi-ơ 7:22.-- Tân Ước làm chứng nhiều về sự thực hữu và ngôi vị của các quỉ. Về căn nguyên chúng không tỏ rõ, song không nên lẫn lộn với các thiên sứ chép trong II Phi-e-rơ 2:4; Giu-đe 6. Tóm tắt: các quỉ là các thần (Ma-thi-ơ 12:43,45); là các sứ giả của Sa-tan (Ma-thi-ơ 12:26,27; 25:41); số rất nhiều đến nỗi quyền Sa-tan dường như ở khắp nơi (Mác 5:9). Chúng có thể nhập vào và kiểm soát cả người lẫn thú vật (Mác 5:8, 11-13), và hết sức kiếm cách nhập vào một thân thể, vì nếu không dường như không có quyền làm sự ác (Ma-thi-ơ 12:43,44; Mác 5:10-12). Tân Ước phân biệt giữa ảnh hưởng quỉ và quỉ ám. Về quỉ ám xem Ma-thi-ơ 4:24; 8:16,28,33; 9:32; 12:22; Mác 1:32; 5:15,16,18; Lu-ca 8:36; Công vụ các sứ đồ 8:7; 16:16. Chúng là không sạch, bực tức, cường bạo và gian ác (Ma-thi-ơ 8:28; 9:33; 10:1; 12:43; Mác 1:23; 5:3-5; 9:17,20; Lu-ca 6:18; 9:39). Chúng biết Jêsus Christ là Ðức Chúa Trời Chí Cao, và nhận biết quyền phép tối thượng của Ngài (Ma-thi-ơ 8:31,32; Mác 1:24; Công vụ các sứ đồ 19:15; Gia-cơ 2:19). Chúng biết số phận đời đời mình là bị khổ hình (Ma-thi-ơ 8:29; Lu-ca 8:31). Chúng gây những bịnh tật cho thân thể người (Ma-thi-ơ 12:22; 17:15-18; Lu-ca 13:16), song nên phân biệt các bịnh và trí não với sự loạn óc bởi bị quỉ ám. Ảnh hưởng của quỉ có thể tỏ ra trong sự cấm dục và chiếu lệ của tôn giáo (I Ti-mô-thê 4:1-3), làm suy bại đến ô uế (II Phi-e-rơ 2:10-12). Dấu hiệu của ảnh hưởng các quỉ trong tôn giáo là bắt đầu xây bỏ đạo thật, tức là toàn thể những lẽ thật tỏ ra trong Kinh Thánh (I Ti-mô-thê 4:1). Các quỉ vẫn duy trì một cuộc chiến đấu với các tín đồ muốn được thuộc linh hơn (Ê-phê-sô 6:12; I Ti-mô-thê 4:1-3). Hết thảy những người vô tín có thể bị quỉ ám (Ê-phê-sô 2:2). Phương kế của tín đồ khỏi bị quỉ ám là sự cầu nguyện và sự tự trị (Ma-thi-ơ 17:21), vậy "hãy mang lấy mọi khí giới của Ðức Chúa Trời để được đứng vững mà địch cùng mưu kế của ma quỉ" (Ê-phê-sô 6:10-18). Khi gặp quỉ ám, phải nhơn danh Chúa Jêsus Christ để trừ đuổi đi (Công vụ các sứ đồ 16:18). Một trong những cảnh rất ghê sợ theo những sự phán xét trong Khải Huyền, là khi hết thời đại nầy, các quỉ dữ sẽ tạm được xuất khỏi vực sâu (Khải Huyền 9:1-11).

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.