Ru-tơ. Ruth (bạn hữu).

        


      Sự khác nhau giữa sách Ru-tơ và Các quan xét tốt đẹp dường nào! Cả sách Các quan xét chép sự làm đổ máu, nhưng sách Ru-tơ là một bức tranh tả vẽ sự vâng phục cách bình an, đức hạnh, và hiếu thảo, với phần thưởng lớn khi hy sinh mọi sự mà chọn Chúa. Sự cuối cùng củaọ t-ba bao phủ trong sự tối tăm; còn Ru-tơ thì mọi đời ghi nhớ vì làm tổ tông của Ðấng Mê-si. Tên Bô-ô cũng trường cửu vì liên lạc mình với người nữ Mô-áp nghèo khổ; còn người bà con gần hơn; không chịu hại đến cơ nghiệp mình thì không được biết đến. Goethe viết về sách Ru-tơ: Trong vòng các bài thi ca hùng tráng bày tỏ sự yêu thương, sách Ru-tơ đứng đầu hết, là một bông hoa ngoại đạo nở ra hình cái chén mình hướng về ánh sáng sự khải thị Chúa trong Y-sơ-ra-ên.
       Ru-tơ là người nữ Mô-áp trước gả cho Mạc-lôn người Bết-lê-hem, là người đang kiều ngụ trong xứ Mô-áp với cha mẹ và anh em mình, vì cơn đói kém trong xứ Giu-đa. Ba người nam chết. Ru-tơ lìa quê hương mình, và theo mẹ chồng là Na-ô-mi về Bết-lê-hem. Khi mót lúa trong đồng của Bô-ô, một người bà con của chồng Na-ô-mi đã qua đời, thì nàng được ơn trước mặt người. Tục lệ đòi người bà con của Mạc-lôn phải cưới nàng làm vợ, sau một người thân quyến gần hơn đã từ chối. Bởi phép hôn phối nầy mà Ru-tơ trở nên tổ mẫu của Ða-vít. Sự hòa giải giữa Bô-ô và Ru-tơ không phải là một đám cưới giữa anh em chồng và chị dâu (Phục truyền luật lệ ký 25:7-10 so Ru-tơ 1:11-13), vì Bô-ô không phải là anh em ruột của chồng Ru-tơ đã chết. Tục lệ đòi khi vợ góa của một người chết không con muốn bán sản nghiệp chồng mình, nếu không có anh em, thì người bà con gần nhứt và là kẻ kế nghiệp của chồng chết phải mua hay chuộc sản nghiệp của người vợ góa (4:3,4,9). Như vậy, sản nghiệp được giữ lại trong gia đình. Tục lệ cũng đòi ráo riết người bà con nên tình nguyện thi hành phép cưới chị em dâu, hoặc lấy người đờn bà làm vợ, nếu người đó không muốn làm nguy hại đến cơ nghiệp riêng mình (3:9; 4:5,6). Làm việc đó được kể là cao trọng và một dấu ngay thẳng đối với gia đình. Ðứa con sanh ra bởi phép giao đó theo luật pháp là con của người đã chết (4:5,10,14,17), và chắc cũng được quyền trưởng nam về cơ nghiệp.

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.