I. Tiếng Hê-bơ-rơ Arob nghĩa là "một đám ruồi," chỉ một thứ côn trùng phàm ăn hay cắn trong xứ Ai-cập (Xuất Ê-díp-tô ký 8:21; Thi Thiên 105:31). Thi Thiên 78:45 có thể chỉ về một thứ ruồi thường ở trong nhà (Musca domestica); có loài giống như nhặng xanh. Nó hủy diệt (Xuất Ê-díp-tô ký 8:24, theo lời chua). Bản Septante nói là thứ ruồi chó.
II. Trong xứ nóng có nhiều ruồi hay quấy nhiễu (Truyền đạo 10:1). Dường như trong Ê-sai 7:18 có gợi ý về thứ ruồi ngựa. Song bất cứ là thứ ruồi nào, cũng dùng chỉ bóng về quyền võ bị của xứ Ai-cập, như con ong chỉ về quyền đó ở xứ A-sy-ri. Ruồi ở xứ Pha-lê-tin cũng như ở xứ Ai-cập thường đem bịnh truyền nhiễm như dịch tả, thương hàn, đau mắt đỏ, v.v.. Người Éc-rôn thờ thần Ba-anh Xê-bụt, chúa của các giống ruồi mà người ta cho là có thể chữa lành bệnh (II Các vua 1:2).