I. Con trưởng của Cúc (Sáng thế ký 10:7; I Sử ký 1:9). Có người tưởng đất của Sê-ba ở là một dải đất thuộc nước Ê-thi-ô-bi ở Châu Phi. Ấy vì có lời truyền khẩu nói Sê-ba là tổ của Ê-thi-ô-bi. Có khi Kinh Thánh nói Sê-ba cặp theo với Sa-ba, Ai-cập và Cúc (Thi Thiên 72:10; Ê-sai 43:3; 45:14).
II. Con của Giốc-tan.-- Dòng dõi của Sem (Sáng thế ký 10:28; I Sử ký 1:22).
III. Cháu của Áp-ra-ham.-- Là con của Giốc-chan, mà Giốc-chan thì do vợ kế Áp-ra-ham là Kê-tu-ra sanh ra (Sáng thế ký 25:3; I Sử ký 1:32). Dòng dõi Sê-ba nầy ở rải rác tại sa mạc A-ra-bi.
IV. Con trai của Biếc-ri.-- Người Bên-gia-min. Sê-ba nầy đã dấy lọan nghịch cùng vua Ða-vít. Sau Sê-ba khốn đốn ở A-bên, bị dân thành nầy chém đầu, rồi ném cho Giô-áp (II Sa-mu-ên 20:1-22).
V. Con của A-bi-hai, người Gát (I Sử ký 5:13,14).
VI. Tên đất.-- Nước Sê-ba (I Các vua 10:1; II Sử ký 9:1) ở về phía Tây nam A-ra-bi, nay là Yemen. Cư dân đó vừa là dòng dõi Sem (Sáng thế ký 10:28), vừa là dòng dõi Cham (Sáng thế ký 10:7). Về việc đó, mỗi lời truyền khẩu nói một khác, không biết đàng nào là phải. Ðất Sê-ba sản vàng và nhũ hương (Thi Thiên 72:15; Giê-rê-mi 6:20; Ê-sai 60:6). Tại đó, việc buôn bán được phát đạt thạnh vượng, song giặc cướp cũng nhiều (Ê-xê-chi-ên 27:22,23; 38:13; Giô-suê 3:8; Gióp 1:15). Khi hậu và thổ sản ở Sê-ba tốt hơn các xứ lân cận. Ngũ cốc có nhiều và tốt, trái nho được nổi tiếng. Tôn giáo thờ hình tượng và các thần, và họ cho mặt trời và mặt trăng là hai vị thần lớn, gọi là âm và dương. Khi Chúa Jêsus giáng thế thì ở Sê-ba có người đạo Do-thái rồi, và đến nay cũng có người đạo Do-thái ở Yemen.
VII. Hoàng hậu Sê-ba.-- Ðời xưa, nữ vương nước nói ở bài trên, nghe nói Sa-lô-môn là người khôn ngoan, bèn đến, "từ nơi đầu cùng đất" để nghe lời khôn ngoan của Sa-lô-môn (I Các vua 10:1-13; II Sử ký 9:1-12 so I Các vua 3:16-28). Chúa Jêsus nói đến truyện nầy trong Ma-thi-ơ 12:42; Lu-ca 11:31 và không chịu làm một dấu lạ như người Pha-ri-si xin ngoài dấu của Giô-na, là truyền đạo cho người Ni-ni-ve. Ngài chứng rằng người Ni-ni-ve sẽ lên án cho người Pha-ri-si trong ngày phán xét (so Lu-ca 11:32), và nữ vương Sê-ba cũng vậy. Người Ê-thi-ô-bi trong Hội Thánh Coptique thường truyền thuật truyện đó làm vui, vì tin Sê-ba xưa chỉ về tổ của mình.
VIII. Một thành mà chi phái Si-mê-ôn được trong sản nghiệp của chi phái Giu-đa để làm sản nghiệp (Giô-suê 19:2).