Si-mê-ôn. Siméon (nghe biết).

     

      I. Con của Gia-cốp và Lê-a (Sáng thế ký 29:33). Có người nói: Si-mê-ôn đối đãi với Giô-sép ác hơn các anh em mình, nên ngày sau bị Giô-sép giữ lại làm tin để tỏ ý sửa phạt (Sáng thế ký 37:20; 42:24; 43:23). Si-mê-ôn và Lê-vi ghét dân thành Si-chem vì cớ em gái mình là nàng Ði-na (Sáng thế ký 34:1-29). Khi gần qua đời, Gia-cốp có nói tiên tri về hai dòng đó sẽ phải rủa sả, và ở tản các nơi (Sáng thế ký 34:30; 49:5-7).
       Các chi họ tự Si-mê-ôn được kể ra (Sáng thế ký 46:10; Dân số ký 26:12-14; I Sử ký 4:24-43). Khi tu bộ dân sự tại núi Si-na-i mọi người trong chi phái Si-mê-ôn số là 59.300 người (Dân số ký 1:23); ấy là chi phái đông nhứt bấy giờ sau Giu-đa và Ðan. Tại Si-tim, dân số Si-mê-ôn trở nên ít hơn hết, số là 22.200 người (Dân số ký 26:14). Sự chết nhiều là kết quả một duyên cớ chính tức sự thờ lạy tại Phê-ô. Sim-ri, là quan trưởng của tông tộc Si-mê-ôn, cũng bị giết (25:24). Tội lỗi đã làm giảm bớt dân số Si-mê-ôn đến nỗi ở vừa đủ trong một phần đất của Giu-đa (Giô-suê 19:2-9). Si-mê-ôn là "phần dân sự còn lại" cùng với Giu-đa và Bên-gia-min là lực lượng của Rô-bô-am (I Các vua 12:23). Dầu vậy, Si-mê-ôn cũng còn khỏe đủ trong đời Ê-xê-chia, để đánh các trại quân của dòng dõi Cham, dưới sự chỉ huy của 13 trưởng tộc, chiếm lấy đất và ở thay vào, tại Ghê-đô "bên phía Ðông của trũng" (I Sử ký 4:34-43). Vậy, chi phái Si-mê-ôn ở chỗ của người Ma-ô-nít, tại đó, ngoài ra còn có dòng dõi Cham (hoặc người Ai-cập, Cúc, Ca-na-an, v.v...). Có 500 người Si-mê-ôn dưới quyền của bốn quan trưởng, con trai Si-mê-i, tổ chức trận đánh dân A-ma-léc đã trốn thoát tay Sau-lơ và Ða-vít (I Sử ký 4:42,43; I Sa-mu-ên 14:48; 15:7; II Sa-mu-ên 8:12), cho đến các núi xứ Y-đu-mê, tận diệt hết, và cũng còn ở đó nhằm niên hiệu chép sách Sử ký, tức là sau khi ở Ba-by-lôn về. Môi-se chúc phước cho dân Y-sơ-ra-ên, bỏ sót Si-mê-ôn (Phục truyền luật lệ ký 33:), có lẽ vì cớ tội thờ hình tượng tại Phê-ô, Si-mê-ôn trong đồng vắng đi ở phía Nam Hội mạc, với Ru-bên và Gát, con của Xinh-ba, hầu của Lê-a, mẹ Si-mê-ôn. Người nữ Ca-na-an, mẹ của Sau-lơ (Sáng thế ký 46:10), và cha của Sa-phát, con trai Hô-ri, là thám tử của Si-mê-ôn cử ra (Dân số ký 13:5), tỏ ra sự tự tiện kết hôn, nên mới có sự bại hoại của dân ngoại. Những làng là 18 hay 19 thành của Si-mê-ôn ở xung quanh Bê-e-Sê-ba, tại cực nam xứ Do-thái. Si-mê-ôn là chi phái thứ nhứt được cử ra chúc phước cho dân trên núi Ga-ri-xim (Phục truyền luật lệ ký 27:12). Dường như cũng có ít người Si-mê-ôn ở nước Y-sơ-ra-ên, phía Bắc, sau khi nước chia làm hai (II Sử ký 15:9; 34:6). Duy trong sản nghiệp mà Ðức Chúa Trời hứa ban cho Y-sơ-ra-ên, thì Si-mê-ôn ở giữa Y-sa-ca và Bên-gia-min chớ không phải ở bên Giu-đa (Ê-xê-chi-ên 48:24). Cũng xem Khải Huyền 7:7.
       II. Xem Lu-ca 2:25-32. Si-mê-ôn là "người công bình và đạo đức, trông đợi "giống như Gia-cốp đang hấp hối, Sáng thế ký 49:18) sự yên ủi dân Y-sơ-ra-ên" (đã hứa trong Ê-sai 40:), và Ðức Thánh Linh ngự trên người, "đã báo trước cho người biết mình sẽ không chết trước khi thấy Ðấng Christ của Chúa." Khi cha mẹ Chúa Jêsus đem Ngài lên Ðền thờ để chuộc Ngài lại như con đầu lòng với năm siếc-lơ theo luật pháp (Dân số ký 18:15), và dâng Ngài cho Ðức Chúa Trời, thì Si-mê-ôn bồng ẵm con trẻ, ngợi khen Ðức Chúa Trời rằng: "Lạy Chúa, bây giờ xin Chúa cho tôi tớ Chúa được qua đời bình an (không phải là lời cầu nguyện, song là lời tạ ơn; cũng giống với Gia-cốp nữa, Sáng thế ký 46:30); vì con mắt tôi (không phải kẻ khác, Gióp 19:27) đã thấy (I Giăng 1:1) sự cứu vớt của Ngài (Ê-sai 28:16; 3:6) mà Ngài đã sắm sửa trước mặt muôn dân (sự phổ cập của Tin lành); đặng làm sự sáng soi khắp thiên hạ (Ê-sai 9:2), và (không những chỉ là sự sáng, song cũng là) vinh hiển cho dân Y-sơ-ra-ên là dân Ngài" (Ê-sai 60:1-3).
       Trong Lu-ca 2:25 chỉ chép phớt qua rằng "trong thành Giê-ru-sa-lem có một người..." Lightfoot tưởng Si-mê-ôn nầy là chủ nhà hội Do-thái, cha của Ga-ma-li-ên (Công vụ các sứ đồ 5:34-40), song chưa chắc đã đúng. Dầu vậy, đến ngày Ðấng Christ trở lại, sẽ tỏ ra các con cái kín giấu Ngài, như Si-mê-ôn và An-ne, là người thế gian không biết đến, song được Ngài biết như là sự rất ước ao của Ngài vậy.
       III. Một tổ tông xa của Chúa Jêsus, sống sau Ða-vít và trước đời Xô-rô-ba-bên (Lu-ca 3:30).
       IV. Si-mê-ôn gọi là Ni-giê, một trong mấy người tiên tri và mấy giáo sư ở hội An-ti-ốt (Công vụ các sứ đồ 13:1).

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.