Thanh sạch. Pureté.

       



      Theo Cruden, danh từ thanh sạch có những nghĩa sau nầy: 
       (1) Giản dị, không lẫn lộn, không phức hợp, như một thứ rượu không pha nước, như vàng hoặc bạc không có rỉ (Xuất Ê-díp-tô ký 25:17,31; Phục truyền luật lệ ký 32:14). 
       (2) Thánh, không vết tích, không dơ bẩn, hoặc một chút tội lẫn vào (Thi Thiên 19:8; I Giăng 3:3). 
       (3) Người có một lòng và thật thà, thoát khỏi bất cứ tội nào cai trị (Ma-thi-ơ 5:8). 
       (4) Mộ đạo và thuộc linh (Châm Ngôn 30:12). 
       (5) Trải qua thử thách, hoặc luyện sạch (Thi Thiên 119:140). "Lời Chúa rất tinh sạch," tức là hoàn toàn thoát khỏi mọi sự dối trá và lừa gạt, có những sự dạy dỗ tinh sạch, gương sáng tinh sạch, những sự giúp đỡ lớn, và giục lòng mạnh mẽ dẫn đến sự thanh sạch, và khuyên chớ phạm tội. 
       (6) Rõ ràng và tự do (Cô-lô-se 20:26). 
       (7) Luật Pháp cho phép cho phép dùng (Rô-ma 14:20). 
       (8) Các tín đồ mà lòng được trong sạch bởi đức tin (Tít 1:15). 
       (9) Khỏi sự sai lầm, hình tượng, và giả hình (Gia-cơ 1:27).
       Sau khi người Do-thái từ Ba-by-lôn về, thầy tế lễ liền cố sức bắt dân phải thanh sạch theo pháp luật, đối với sự ăn uống hoặc lễ nghi họ chia ra rất kỹ càng: thanh sạch và không thanh sạch. Xem bài "Sạch và Không Sạch." Về sau, bọn sĩ tử lại đặt thêm nhiều lề thói ngoài luật pháp rất đỗi họ gán gánh nặng cho người ta, và cướp hết vui thú về sự tự do của người (Công vụ các sứ đồ 15:10; Cô-lô-se 2:20-23). Nầy, điều Ðức Chúa Trời ưa thích là ở trong lòng, chớ không phải ở ngoài mặt. Cái đó, Cựu Ước vẫn hằng nói, như Thi Thiên 24:4 chép rằng:"Ấy là người có tay trong sạch và lòng thánh khiết, chẳng hướng linh hồn mình về sự hư không." Lại nữa, Thi Thiên 18:26 chép rằng: "Ðối cùng kẻ thanh sạch, Chúa sẽ tỏ mình thanh sạch lại". Thơ Hê-bơ-rơ có chép: "Vì nếu huyết của dê đực, bò đực, cùng tro bò cái tơ...còn làm sạch được phần xác thịt họ và nên thánh thay, huống chi huyết của Ðấng Christ... sẽ làm sạch lương tâm anh em... là dường nào!" (Hê-bơ-rơ 9:13,14).
       Chúa Jêsus luận về ý thánh sạch: Ðiều rất cốt yếu là chỉ về trong lòng, như có phán: "Sự gì từ trong người ra, đó là sự làm dơ dáy người" (Mác 7:14-23). Cứ theo như lời chép: "Mọi vật là thanh sạch" (Rô-ma 14:20), thì luật pháp Cựu Ước về của ăn sạch và không sạch đều bỏ hết. Chúa quở trách người Pha-ri-si rằng: "Các ngươi rửa bề ngoài chén và mâm, nhưng ở trong thì đầy dẫy sự ăn cướp cùng sự quá độ" (Ma-thi-ơ 23:25-28). Ngài lại phán: "Phước cho những kẻ có lòng trong sạch." (Ma-thi-ơ 5:8). Ngài phán cùng môn đồ rằng: "Các ngươi đã được trong sạch, vì lời ta bảo cho" (Giăng 15:3; xem Công vụ các sứ đồ 15:9). Coi Chúa đặt ra lễ nhập vào Hội Thánh là lễ báp-têm, đó không phải chỉ về sự rửa sạch về bề ngoài, song là nhơn danh Ðức Chúa Cha, Ðức Chúa Con và Ðức Thánh Linh mà chịu lễ báp-têm vậy (Ma-thi-ơ 28:19).

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.