Thiên binh. Armée descieux.

        

      Hai chữ "thiên binh" trong Cựu Ước chỉ về: 
       (1) Các ngôi sao, thường là các vật người ta thờ như hình tượng (Phục truyền luật lệ ký 4:19; 17:3; II Các vua 17:16; 21:3,5; 23:4; Giê-rê-mi 8:2; 19:13; Sô-phô-ni 1:5), song bởi số mục, trật tự, và sự rực rỡ cũng làm chứng về sự oai nghiêm, quyền cai trị, và sự coi sóc của Ðức Giê-hô-va (Ê-sai 34:4; 40:26 "đặt tên hết thảy;" 45:12; Giê-rê-mi 33:22), và 
       (2) các thiên sứ (I Các vua 22:19; II Sử ký 13:18; Nê-hê-mi 9:6, so Thi Thiên 103:21).
       1. Sự thờ lạy các ngôi sao dường là sự cám dỗ cho người Y-sơ-ra-ên từ đầu tiên (Phục truyền luật lệ ký 4:19; 17:3; A-mốt 5:26; so Công vụ các sứ đồ 7:42,43), song được chú trọng đặc biệt trong đời các vua sau của Giu-đa. Vua Ma-na-se xây các bàn thờ cho "toàn cơ binh trên trời" trong hành lang Ðền thờ Ðức Giê-hô-va (II Các vua 21:3,5). Giô-si-a hủy phá các bàn thờ nầy và dẹp sạch Ðền thờ khỏi các thần tượng, hạ các thầy tế lễ xuống, và thiêu đốt các khí dụng vào việc thờ lạy đó (II Các vua 23:4,5,12).
       2. Theo nghĩa khác các danh từ thiên binh, các thiên sứ được nhìn nhận là hợp thành "cơ binh" hoặc đạo quân của Ðức Giê-hô-va, chính Ngài làm lãnh tụ, "Ðức Giê-hô-va vạn quân" (Ê-sai 31:4, v.v.).

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.