Trông mong. Espérance.

       



      I. Cựu Ước.-- Trong khi lời hứa của Chúa chưa được ứng nghiệm, thì sự trông mong là lớn hơn hết. Vì điều hứa chưa được, tất cố mong ngày sau sẽ được, như thơ Hê-bơ-rơ nói: "Hết thảy những người đó đều chết trong đức tin, chưa nhận lãnh những điều đã hứa cho mình, chỉn trông thấy và chào mừng những điều đó từ đàng xa..." (Hê-bơ-rơ 11:13), Lại nói: "Ðức tin là sự biết chắc vững vàng của những điều mình đương trông mong" (Hê-bơ-rơ 11:1). Vậy nên ở đời Cựu Ước, đức tin và sự trông mong không phân biệt cho lắm. Vì Ðức Chúa Trời đã là cội gốc của muôn phước, thì cũng là nền tảng của sự trông mong (Thi Thiên 33:18,22; 42:11). Giê-rê-mi nói Ðức Giê-hô-va "là sự trông cậy của Y-sơ-ra-ên" (Giê-rê-mi 14:8; 17:13). Phước mà tín đồ Cựu Ước trông mong thứ nhứt là phước thuộc linh (Thi Thiên 63:1; 17:15), thứ hai là phước Ngài lập trên thế gian, tức là sự mong nước Ðấng Mê-si thạnh vượng trên mặt đất (Ê-sai 9:6; 11:1-9; 55:; 60:; Thi Thiên 72:; 96:; 98:). Cho nên hy vọng sau cùng của người Do-thái lại có hai mối: một là nước Ðấng Mê-si, hai là người chết sống lại (Ê-sai 25:8; 26:19; Ða-ni-ên 12:2; Gióp 19:25-27; Thi Thiên 16:8-11; 17:15).
       II. Bốn sách Tin lành.-- Chúa Jêsus thường dạy người ta nên có đức tin và lòng yêu thương (Mác 11:22; Giăng 3:16; Ma-thi-ơ 22:39; Giăng 13:34,35), song chưa từng nói đến chữ "trông cậy." Ấy vì cớ gì? đó là vì Ngài muốn môn đồ biết chỉ có Ngài là Ðấng rất đáng tin, và khiến môn đồ trước hãy biết Ngài là ai. Dầu có khi luận đến phước tương lai, song Ngài không muốn họ cho tương lai là cần yếu hơn hết. Chúa thường nói sẽ sống lại, ở cùng môn đồ tương lai sẽ ngự trong vinh hiển mà tái lâm. Thế là Ngài vì Hội Thánh mà xây nên hy vọng vậy.
       III. Các sách Tân Ước.-- Tân Ước giảng về hy vọng lại rộng hơn Cựu Ước. Cái phước trông mong đó là phước thuộc đời thuộc linh, như Hê-bơ-rơ 7:19 nói: "Có một sự trông cậy hay hơn" và Hê-bơ-rơ 8:6 nói: "Giao ước tốt hơn... lập trên lời hứa tốt hơn." Cựu Ước chép Ðức Chúa Trời là nền tảng của sự trông cậy. Phao-lô thì nói Ðấng Christ là nền tảng của sự trông cậy (I Cô-rinh-tô 15:19; I Ti-mô-thê 1:1; Cô-lô-se 1:27). Phi-e-rơ nói: "Chúng ta nhờ sự Chúa Jêsus Christ sống lại từ kẻ chết mà có sự trông cậy sống" (I Phi-e-rơ 1:3. Xem Công vụ các sứ đồ 2:22-36; I Cô-rinh-tô 15:12-26) Phao-lô cũng nói: "Sự trông cậy không làm cho hổ thẹn" (Rô-ma 5:5). Trông cậy gì? Vinh hiển của Ðức Chúa Trời (Rô-ma 5:2). Sự trông mong của thánh đồ không phải chỉ ở đời nay (I Cô-rinh-tô 15:19), nhưng ở nhà đời đời trên trời (II Cô-rinh-tô 5:2), mong Chúa Jêsus chúng ta tái lâm (Phi-líp 3:20; Tít 2:13; I Tê-sa-lô-ni-ca 1:10), được sự sống đời đời không hư nát mà giống như Chúa (I Cô-rinh-tô 15:54; I Giăng 3:2). Trông mong là nguồn vui mừng không thôi (Rô-ma 5:3; 12:12). Trông mong chưa được thì nhịn nhục để chờ đợi (Rô-ma 8:25; I Tê-sa-lô-ni-ca 1:3; Hê-bơ-rơ 6:11,12,15; 12:1). Ðiều trông cậy nầy như cái neo của linh hồn, vững vàng bền chặt, thấu vào phía trong màn" (Hê-bơ-rơ 6:19). Sự trông cậy tức là lời hứa của Ðức Chúa Trời (Tít 1:2; Hê-bơ-rơ 6:18; II Phi-e-rơ 3:13; I Giăng 2:25). Có trông mong về tiếng kêu gọi (Ê-phê-sô 4:4; I Tê-sa-lô-ni-ca 2:12; Khải Huyền 19:9). Có trông mong bởi Tin lành truyền ra (Cô-lô-se 1:23). Người có đức tin là có sự trông mong đó (Rô-ma 5:1-5; 15:13; I Phi-e-rơ 1:21). Người nào giữ dự trông mong thì phải sạch mình (I Giăng 3:3. Xem Thi Thiên 24:3-6; Ma-thi-ơ 5:8; Khải Huyền 22:14). Trông cậy, đức tin, và yêu thương, ba điều đó có liên lạc nhau (I Cô-rinh-tô 13:13; I Tê-sa-lô-ni-ca 1:3; Ê-phê-sô 4:1-4; Hê-bơ-rơ 10:22-24). Chúng ta được cứu là tại có hy vọng. Ðã có hy vọng thì dầu ở trong vòng hoạn nạn cũng có thể nhịn nhục mà vui mừng (Rô-ma 5:2-5; 8:18-25; II Cô-rinh-tô 5:8; Phi-líp 1:20; Hê-bơ-rơ 10:31-36; Khải Huyền 7:13-17).
       Tiến sĩ Scofield chú thích về sự trông cậy:
       I Tê-sa-lô-ni-ca 4:17.-- Xem bài Sự Sống Lại.

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.