Con trai A-bi-na-đáp; trong nhà cha người tại Ki-ri-át Giê-a-rim hòm giao ước ở lại đó 20 năm. Ê-lê-a-sa là anh cả người (I Sa-mu-ên 7:1), A-hi-giô, em người. A-hi-giô và U-xa dẫn cái xe mới, trong đó hòm giao ước được đem đi từ nhà A-bi-na-đáp dời đến Si-ôn (I Sử ký 13:7). Những con bò vấp ngã, vì trượt chơn trên đá ở "sân đạp lúa của Ki-đôn" (I Sử ký 13:9) hay "của Na-côn" (II Sa-mu-ên 6:6), hay thật ra là "của sự tai hại" hoặc "của sự đánh." Phê-rết U-xa (Hành hại U-xa, II Sa-mu-ên 6:8) sau là tên (so với "Ðức Chúa Trời... đánh phá các kẻ thù nghịch của Ða-vít, như nước phá vỡ vậy") (I Sử ký 14:11; so Ba-anh Phê-rát-sim, II Sa-mu-ên 5:20). U-xa lấy tay thử ngăn trở hòm giao ước khỏi lay chuyển, song Ðức Chúa Trời đánh người vì cớ lầm lỗi người. Ða-vít lấy làm buồn thảm hoặc bị kích thích, không phải đối với Ðức Chúa Trời song với sự tai hại mà coi như chính mình đã gây nên. U-xa dầu có ý định tốt song bởi việc ngông cuồng, quên sự tôn kính đối với hòm giao ước, là ngôi trên đất và của cầm thấy được của sự hiện diện Ðức Chúa Trời là Ðấng Vô hình. Hầu việc Chúa không phải là cớ chữa mình để theo ý riêng! Ta không nên tự phụ vội vàng hầu việc Ngài dường như nếu ta không làm thì việc Ngài không thể thành công. Ðức Chúa Trời có thể gìn giữ hòm giao ước của chính mình Ngài. Ta phải tùy theo lối Chúa kêu gọi mà hầu việc Ngài cách kính sợ, tin rằng Hội Thánh chơn thật Ngài bình an, dầu có bị hăm dọa, vì ấy là thuộc về Chúa. Luật của Ðức Chúa Trời (Dân số ký 4:; Ê-xê-chi-ên 25:14) đã truyền lịnh phải khiêng hòm giao ước trên vai người Lê-vi, chớ không phải trên một xe Chính người Lê-vi (câu 15) không có phép rờ đến, kẻo bị phạt chết. Thay vì lỗi đó, Ða-vít và cả Y-sơ-ra-ên đã làm theo lối dân Phi-li-tin (I Sa-mu-ên 6:7, v.v.). Sự xúc động của Ða-vít đổi thành sự kính sợ Ðức Giê-hô-va; và không dám đem hòm giao ước gần mình vì cớ mới rờ đến đã tai hại như thế, nên dời đến nhà Ô-bết-Ê-đôm là người Gát. Nên so hiệu quả phước hạnh đờn bà mất huyết, bởi đức tin rờ đến áo Chúa Jêsus, mà hòm giao ước làm hình bóng (Ma-thi-ơ 9:20-22; Mác 5:25-34). U-xa chắc là người Lê-vi, nếu không thì hòm giao ước không được phép để trong nhà A-bi-na-đáp cha người, 20 năm. Vả lại, nếu A-bi-na-đáp không phải là người Lê-vi thì con người là Ê-lê-a-sa không được biệt riêng ra đặng coi giữ hòm giao ước (I Sa-mu-ên 7:2).