Một nơi vui, vườn cây ăn trái, hoặc công viên, nguyên văn Hê-bơ-rơ là pardes (Truyền đạo 2:5; Nhã Ca 4:13; trong Nê-hê-mi 2:8 dịch là rừng). Vườn của Sa-lô-môn tại Ê-tham và vườn treo tại Ba-by-lôn trong bản văn Hy-lạp của Josèphe gọi là paradis, trong bản Septante, vườn Ê-đen cũng gọi là Lạc viên như thế (Sáng thế ký 2:8).
Ba-ra-đi, hay vườn vui, là nơi của phước lành mà người đã mất, và ấy chỉ về nơi của người công bình chết. Sau người Do-thái phân chia ra làm vườn vui ở trên và ở ỏ dưới, vườn vui ở trên là một phần trời, còn vườn ở dưới là một phần của âm phủ dành sẵn cho linh hồn người công bình.
Trong Tân Ước, Ba-ra-đi chỉ về cõi trời trong hai chỗ (II Cô-rinh-tô 12:4, so câu 2; Khải Huyền 2:7; so 22:2). Theo đó thì Lu-ca 23:43 cũng chỉ về thiên đàng như vậy.