NÓI DỐI, NÓI LÁO



Sự nói dối (nói láo) là nói một điều gì, sự việc gì không thật, mục đích để lừa dối người nghe (Cac Tl 16:10,13). Các trước giả các sách trong Thánh Kinh nghiêm khắc lên án những kẻ đặt điều nói dối để phỉnh gạt người ta và gây nên sự thiệt hại nghiêm trọng (LeLv 6:2-3). Kẻ ác chủ mưu làm chứng dối để kẻ bị vu cáo bị lên án nặng hơn vì họ có kế hoạch lừa phỉnh các thẩm phán (PhuDnl 19:15). Ngoài ra Thánh Kinh còn đề cập đến các tiên tri giả rao giảng sứ điệp Chúa. Chúa không ban sứ điệp Ngài và cũng không sai, nhưng họ bô bô tuyên bố mình là tiên tri được Chúa ban cho sứ điệp đặc biệt để rao lại cho loài người v.v... Lời của họ rao ra không ứng nghiệm vì họ nói láo (nói dối) (OsHs 12:1, Gie Gr 14:14, Exe Ed 13:9, RoRm 1:25).
Sự nói dối, nói láo làm cho lương tâm nhức nhối, phá hại nền tảng đạo đức luân lý của một xã hội, một hội chúng tin kính. Khi sự nói dối bại lộ thì khiến nhiều người ngã lòng buồn chán (
EsIs 28:17).
Đức Chúa Trời là Đấng không hề nói dối, chống trả và lên án sự nói dối và người nói dối (
ISa1Sm 15:29, Tit Tt 1:2). Luật pháp Mô-se cấm nói dối. Luật pháp các nước cũng cấm nói dối.
Thánh Kinh dạy rằng sự nói dối thuộc về người cũ cần phải lột bỏ (
CoCl 3:9). Khi chúng ta nói sai thì tìm dịp sửa lại. Tội nói dối rất dễ phạm. Từ bé nhỏ, con người đã biết nói dối. Ma quỷ Satan là cha của sự nói dối. Sự nói dối nhỏ sẽ đưa đến sự nói dối to lớn. Nếu chúng ta không quyết định từ bỏ sự nói dối sẽ thành tánh nói dối trong con người chúng ta.
Đức Chúa Trời là Đấng chân thật, rất ghét sự giả dối. Kẻ giả dối không được vào thành thánh Chúa, miễn là phải ăn năn từ bỏ (
KhKh 21:27, 22:15). 

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.