AN-PHA VÀ Ô-MÊ-GA

An-pha và Ô-mê-ga dịch từ “To Alpha Kaito Ô” của Hy văn Tân Ước có chép ở KhKh 1:8, 4:6, 22:13. Bản Textus Receptus thì ở KhKh 1:11 cũng có chép nữa. Người I-xơ-ra-ên dùng mẫu tự đầu và mẫu tự cuối cùng của Hy văn để bày tỏ sự toàn vẹn, toàn bộ một sự vật nào đó. Nhưng khi nói đến câu nầy cũng có sự liên hệ giữa thời gian tánh nữa, tức đời đời mãi mãi.
Ở sách
EsIs 44:6 chép: “Nầy là điều Gia-vê, vua Đấng chuộc I-xơ-ra-ên, Gia-vê của các cơ binh nói: “Ta là Đầu tiên và Ta là Cuối cùng, ngoài Ta ra chẳng có Đức Chúa Trời nào nữa”. Chúa là Đấng đời đời.
KhKh 1:8 bày tỏ bản tánh đời đời và toàn năng của Gia-vê Đức Chúa Trời. KhKh 21:6 nhấn mạnh đến sự khởi thuỷ và sự kết thúc. Còn ở KhKh 22:13 thì đến “Đấng đầu tiên và Đấng cuối cùng”.
Ý nghĩa của hai câu nầy giống nhau. Tất cả các câu Thánh Kinh nầy đều áp dụng về Chúa Con cả. Lẽ dĩ nhiên câu
KhKh 1:8KhKh 21:6 chỉ về Chúa Cha và câu thứ ba chỉ về Chúa Con; còn câu KhKh 22:13 thì có nhiều ý nghĩa. Tuy nhiên cũng nói lên địa vị của Đức Chúa Trời Ba Ngôi trong lịch sử nhân loại. Cuộc sáng tạo của Đức Chúa Trời do Lời Ngài; nhưng Chúa Con và Lời Ngài lại thành nhục thể và bày tỏ sự vinh quang Chúa Cha cho nhân loại, và Ngài sẽ cai trị thế gian đến kỳ mạc thế. 

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.