ĐỀN THÁNH, NƠI THÁNH (Nơi tôn nghiêm)



Đền thánh, Nơi Thánh là nơi biệt riêng ra để thờ lạy Đức Chúa Trời Gia-vê. Không phải người Hê-bơ-rơ xưa cả người Ca-na-an và tất cả dân tộc trên thế giới nầy đều ý thức rằng nơi thờ phượng là Nơi tôn nghiêm, nơi thánh và là Đền Thờ thánh vậy. Những công cuộc khảo cổ lâu nay đã phát hiện nhiều địa điểm các dân tộc bốn ngàn năm trước đây đã chôn cất các hình tượng, các thứ khí mạnh, họ đã dùng thờ phượng Nơi thánh, Đền thánh.
Lần đầu tiên từ Đền Thánh (Nơi Thánh) được ghi chép ở
XuXh 25:8: “Hãy làm cho Ta một Đền thánh, hầu ta sẽ ở giữa chúng nó”. Nhưng Đền thánh dưới đất chỉ là bóng của Đền Thánh, Nơi Thánh trên trời như Đa-vít đã nói (Thi Tv 102:19). Đền Thánh lúc ban đầu Mô-se và dân I-xơ-ra-ên làm nên chỉ là một Đền tạm thôi. Và cách, nơi Chúa Gia-vê muốn có để ngự trị giữa dân Ngài. Nhưng nhiều lần Chúa còn mạc khải ý Ngài là Chúa khiến cho dân Giu-đa nên một Nơi Thánh Ngài ngự. Đây là ý nghĩa đặc biệt, sâu sắc (Thi Tv 114:2). Vậy nên tại Đền Tạm hoặc tại Đền Thờ đều có Nơi Thánh và Nơi Chí Thánh. Đức Chúa Trời Gia-vê hiện diện Nơi Chí Thánh (Nơi Rất Thánh) trên nắp thi ân giữa hai Chê-ru-bim. Tuy nhiên trong đời Cựu ước dân ngoại bang, dân Ca-na-an thường tìm chỗ cao để cúng tế và lập miếu cúng tế tà thần.
Các tổ phụ xưa, chưa có Đền Thờ, Nơi thánh thì họ lập (xây) Bàn thờ dâng tế lễ. Các tiên tri như Sa-mu-ên cũng dâng tế lễ nơi cao ở Ra-ma.
Nhưng rốt lại Chúa tuyên bố: Đức Chúa Trời chính là Đền thánh, Nơi thánh cho dân Ngài gặp Ngài, thờ phượng Ngài (
EsIs 8:14, Exe Ed 11:19).
Thánh Giăng trong khải tượng Đức Chúa Trời cho thấy trên Thành Thánh không có Đền Thờ, vì Chúa là Đức Chúa Trời Toàn năng và Chiên Con (Chúa Giê-xu) là Đền Thờ của Thành” (
KhKh 21:22).
Thánh Phao-lô thì nói. Cơ-đốc nhân là Đền Thờ, Đền Thánh Đức Chúa Trời ngự trị
ICo1Cr 3:16). 

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.