HẠ MÌNH



(Sự hạ mình của Đấng Krit)
Chúa Giê-xu Krit là Đấng Mê-xi-a khiêm nhường, hạ mình mà Xa-cha-ri đã rao báo. Ngài là Đấng Mê-xi-a của những kẻ biết hạ mình. Ngài ban phước cho những ai hạ mình và khiêm nhượng. Ngài đã ban phước cho các con trẻ và dùng chúng nó làm một gương mẫu để biết hạ mình, khiêm nhường (
Mac Mc 10:15).
Chỉ có những kẻ hạ mình và khiêm nhượng mới có thể vào Nước Đức Chúa Trời. Tôi con của Chúa cần theo học Trường Hạ Mình và Khiêm Nhượng của Chúa (
Mat Mt 11:28, 18:37).
Trọn đời sống của Chúa Giê-xu Krit ở thế hạ nầy luôn luôn hạ mình. Ngài được sanh ra nơi chốn hèn hạ, nơi máng cỏ chuồng bò. Ngài sinh sống trong một gia đình bình thường, phải hạ mình làm nghề mộc, tại một làng nhỏ bé thôi (
GiGa 1:45). Suốt cả đời sống “không có chỗ gối đầu” (Mat Mt 8:20). Ngài sống và thi hành chức vụ nhờ sự giúp đỡ của nhiều nhà hảo tâm (LuLc 8:3, 22:11, Mat Mt 27:59-60).
Khi Chúa bắt đầu thi hành thánh chức thì gia đình cũng hiểu lầm Ngài (
GiGa 7:3) các bạn hữu và thân quyến Ngài tưởng Ngài điên khùng (Mac Mc 3:21). Làng xóm khởi sự loại bỏ Ngài (Mac Mc 6:3, LuLc 4:28) Người coi Ngài như một kẻ quá khích, phạm thượng (LuLc 11:15, 15:2). Cuối cùng một số môn đệ Ngài bỏ Ngài và rút lui vì hiểu lầm Ngài. Một trong mười hai môn đệ thân tín của Ngài đã phản nộp Ngài (Mat Mt 16:22, 26:14-16,69-75, Mac Mc 14:50).
Rốt lại, sự hạ mình của Đấng Krit đi đến chỗ thấp hơn hết chưa ai từng suy tưởng đến: Con Đức Chúa Trời bị bắt, bị nhạo báng, bị nhổ vào mặt, bị đánh đập, bị đóng đinh trên mộc hình. Một sự hình phạt, một án phạt vô cùng đau đớn, man rợ mà Ngài gánh chịu vì loài người và cho loài người gian ác. Sự hạ mình đến thế là cùng!
Thánh Phao-lô diễn tả sự hạ mình Ngài, khi ông thánh đã dùng từ tapeinòsis (
Phi Pl 2:8) Ngài dốc đổ, Ngài từ bỏ (Kenòsis - Phi Pl 2:6,7), mọi vinh quang, địa vị cao sang là Con của Đức Chúa Trời để mặc lấy hình dạng Con người, đầu thai, sanh ra làm một đầy tớ phục vụ loài người và phó mình cứu chuộc tội nhân. (Mat Mt 20:28, GiGa 13:1-5). Ngài từ bỏ hay dốc đổ sự vinh quang, địa vị chứ không phải dốc đổ thần tánh của Ngài như thuyết Kenosis chủ trương đâu. Trong khi Ngài tình nguyện chịu báp-têm cũng chỉ để tỏ ra sự hạ mình của Ngài, coi mình cũng như mọi người khác là tội nhân trước mặt Đức Chúa Trời.
Tuy nhiên trong tất cả trường hợp Chúa hạ mình đó thì sự vinh quang, quyền năng và ân sủng của Ba Ngôi Đức Chúa Trời được chiếu rọi ra. 

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.