I-xắc con ông Áp-ra-ham và bà Xa-ra. Ông
Áp-ra-ham cũng có các con khác nữa, nhưng I-xắc là con lời hứa được sanh ra khi
ông đã được 100 tuổi. I-xắc nghĩa là “người cười”. Trong đời I-xắc có một vài
sự kiện quan trọng Thánh Kinh có nêu lên như sự sanh ra của ông được Chúa hứa
trước. Ngày I-xắc thôi bú thì vì Ích-ma-ên cười nhạo nên bị bà Xa-ra đuổi cả
hai mẹ con đi. Khi I-xắc lớn lên thì vấn đề thành hôn cũng được Chúa dẫn dắt kỳ
diệu nên Ê-li-ê-xe tìm gặp ngay Rê-be-ca và nhà ông bà Bê-tu-ên và La-ban.
Ê-li-ê-xe liền trình bày lý do và lời ông thề hứa với Áp-ra-ham v.v… và xin
cưới Rê-be-ca cho I-xắc và đem về cho I-xắc. Ông bà I-xắc Rê-be-ca vì cơn đói
kém đi xuống miền nam, rồi lần lần đi lên lại xứ Ca-na-an và Rê-be-ca sinh đôi
Ê-sau và Gia-cốp.
Trong bài nầy chỉ ở phạm vi thần học nên xin nhấn mạnh đến sự sanh ra của I-xắc làm ứng nghiệm lời Đức Chúa Trời phán hứa với hai ông bà Áp-ra-ham và Xa-ra (SaSt 17:16). Đây là một lời hứa đặc biệt có tương quan đến một dân tộc và sự cứu rỗi của loài người. Sự ứng nghiệm lời hứa nầy là công việc siêu nhiên của Đức Chúa Trời (SaSt 21:5-7). Do đó mà các “con cái lời hứa được sanh ra theo Thánh Linh” (RoRm 9:6-9, GaGl 4:28-29). Ấy là theo ân sủng của Chúa mà Chúa khiến cho họ trở nên kẻ thừa kế của Chúa đúng như lời hứa Ngài đã phán với Áp-ra-ham.
Thánh Kinh Tân ước cũng có nhắc lại sự sanh ra của I-xắc là con của Lời hứa (RoRm 4:16-21, 9:7-9).
GaGl 4:22-31 ghi lại sự phân biệt giữa Ích-ma-ên và I-xắc. Thánh Phao-lô đã dùng sự kiện nầy để dạy theo ý nghĩa hình bóng (phúng dụ): một con theo lời hứa một con theo xác thịt.
Về việc Áp-ra-ham vâng lời Đức Chúa Trời dâng Ixắc làm của lễ ở núi Mô-ri-a, cũng được trước giả thư tín Hê-bơ - rơ nhắc lại ở HeDt 11:17-19, chẳng những nói lên đức tin của Áp-ra-ham về sự sống lại mà còn tiêu biểu sự thương yêu Đức Chúa Trời đối với thế gian nên “Không tiếc chính Con Độc sanh Ngài” để Chúa Giê - xu tình nguyện xuống đời chịu chết vì tội nhân (RoRm 8:32).
Thánh Gia-cơ thì nhắc lại sự kiện Áp-ra-ham dâng I-xắc như một hành động, một Công vụ việc chứng tỏ đức tin thật, đức tin sống động, đức tin có việc làm chớ không phải đức tin chết
Về sự kiện I-xắc chúc phước cho hai con là Gia-cốp và Ê-sau cũng được nhắc lại ở HeDt 11:20, nói lên đức tin I - xắc rất vững mạnh. Còn ở RoRm 9:10-13 có nhắc lại việc Rê-be-ca có thai đôi, dầu chưa sanh ra, hai con trai chưa biết làm dữ làm lành gì cả, nhưng Chúa đã phán: “Ta yêu Gia-cốp và ghét Ê-sau”. Nói lên giáo lý Đức Chúa Trời tiền định theo sự biết trước của Ngài.
Như vậy, mỗi con dân Nước Chúa hãy ca tụng tán dương và cảm tạ Chúa vì trước khi chúng ta chưa sanh ra Chúa đã biết chúng ta và cứu rỗi chúng ta, kêu gọi và lựa chọn chúng ta phục vụ Nhà Chúa (RoRm 8:28-30).
Trong bài nầy chỉ ở phạm vi thần học nên xin nhấn mạnh đến sự sanh ra của I-xắc làm ứng nghiệm lời Đức Chúa Trời phán hứa với hai ông bà Áp-ra-ham và Xa-ra (SaSt 17:16). Đây là một lời hứa đặc biệt có tương quan đến một dân tộc và sự cứu rỗi của loài người. Sự ứng nghiệm lời hứa nầy là công việc siêu nhiên của Đức Chúa Trời (SaSt 21:5-7). Do đó mà các “con cái lời hứa được sanh ra theo Thánh Linh” (RoRm 9:6-9, GaGl 4:28-29). Ấy là theo ân sủng của Chúa mà Chúa khiến cho họ trở nên kẻ thừa kế của Chúa đúng như lời hứa Ngài đã phán với Áp-ra-ham.
Thánh Kinh Tân ước cũng có nhắc lại sự sanh ra của I-xắc là con của Lời hứa (RoRm 4:16-21, 9:7-9).
GaGl 4:22-31 ghi lại sự phân biệt giữa Ích-ma-ên và I-xắc. Thánh Phao-lô đã dùng sự kiện nầy để dạy theo ý nghĩa hình bóng (phúng dụ): một con theo lời hứa một con theo xác thịt.
Về việc Áp-ra-ham vâng lời Đức Chúa Trời dâng Ixắc làm của lễ ở núi Mô-ri-a, cũng được trước giả thư tín Hê-bơ - rơ nhắc lại ở HeDt 11:17-19, chẳng những nói lên đức tin của Áp-ra-ham về sự sống lại mà còn tiêu biểu sự thương yêu Đức Chúa Trời đối với thế gian nên “Không tiếc chính Con Độc sanh Ngài” để Chúa Giê - xu tình nguyện xuống đời chịu chết vì tội nhân (RoRm 8:32).
Thánh Gia-cơ thì nhắc lại sự kiện Áp-ra-ham dâng I-xắc như một hành động, một Công vụ việc chứng tỏ đức tin thật, đức tin sống động, đức tin có việc làm chớ không phải đức tin chết
Về sự kiện I-xắc chúc phước cho hai con là Gia-cốp và Ê-sau cũng được nhắc lại ở HeDt 11:20, nói lên đức tin I - xắc rất vững mạnh. Còn ở RoRm 9:10-13 có nhắc lại việc Rê-be-ca có thai đôi, dầu chưa sanh ra, hai con trai chưa biết làm dữ làm lành gì cả, nhưng Chúa đã phán: “Ta yêu Gia-cốp và ghét Ê-sau”. Nói lên giáo lý Đức Chúa Trời tiền định theo sự biết trước của Ngài.
Như vậy, mỗi con dân Nước Chúa hãy ca tụng tán dương và cảm tạ Chúa vì trước khi chúng ta chưa sanh ra Chúa đã biết chúng ta và cứu rỗi chúng ta, kêu gọi và lựa chọn chúng ta phục vụ Nhà Chúa (RoRm 8:28-30).