Động từ kêu gọi được Thánh Kinh dùng đến
rất nhiều lần. Được Đức Chúa Trời kêu gọi và lựa chọn là một ơn phước lớn lao
không gì sánh bằng. Chắc chắn các tôi con Chúa đã nhận biết giá trị cũng như sự
vinh hiển cũng như vấn đề được Chúa là Vua muôn vua Chúa muôn Chúa lựa chọn và
kêu gọi làm tôi tớ, con cái Ngài rồi.
1. Cựu ước: Hi-ba-lai: Ga-ra; Việt ngữ dịch là kêu gọi hay gọi. Gia-vê Đức Chúa Trời dùng tiếng lớn để kêu gọi hay gọi con người. Sau khi Ngài đã kêu gọi rồi, nếu đương sự bằng lòng vâng theo tiếng Ngài, lời Ngài mà phục vụ Ngài thì Ngài ban cho ân tứ, quyền năng, uy tín để dự phầøn vào chương trình cứu rỗi của Ngài.
Suốt qua cả Thánh Kinh Cựu ước chúng ta thấy ban đầu Chúa kêu gọi và lựa chọn dân I-xơ-ra-ên từ giữa dân ngoại bang như chúng ta trở nên một dân tộc biệt riêng cho Ngài qua các ông Áp-ra-ham, I-xắc, Gia-cốp (EsIs 51:2). Đức Chúa Trời Gia-vê đã kêu gọi họ ra khỏi Ai-cập, giải phóng họ khỏi ách nô lệ của xứ Ai-cập (OsHs 11:1). Chúa kêu gọi họ lựa chọn họ trở nên một dân tộc thuộc Ngài.
Trong những ngày phát vãng, đày đọa làm phu tù thì Chúa đã kêu gọi vua Xi-ru đầy tớ Ngài phóng thích họ để họ trở về cố quốc (EsIs 46:11, 48:15, 42:6, 49:1).Đây là một phép lạ theo thánh ý Chúa mà kêu gọi một vua người ngoại bang đích danh; là Người chăn bầy Ngài, được xức dầu để phóng thích dân sự Ngài (EsIs 45:4, 5:26, 7:18).
Nhà tiên tri lớn đã quả quyết sự kêu gọi lựa chọn nầy là do ý định thánh, nhân từ, vô điều kiện cao cả của Đức Chúa Trời Gia-vê. Loài người khó hiểu (RoRm 11:29).
Cựu ước còn đề cập đến sự kêu gọi, lựa chọn thánh của Đức Chúa Trời đối với chức thượng tế, tư tế như A-rôn và các con ông. Đức Chúa Trời cũng kêu gọi, lựa chọn các vua chúa, người đẹp lòng Ngài để cai trị bảo quản con dân Ngài (ISa1Sm 10:1, 16:12). Chúa kêu gọi và lựa chọn các tiên tri, tiên kiến để rao truyền dạy dỗ các con dân Chúa biết được chương trình, ý định Ngài (EsIs 6:8-10, Gie Gr 1:6-10).
2. Tân ước; Đến đời ân sủng (ân điển) sự kêu gọi, lựa chọn của Đức Chúa Trời rộng rãi và phổ thông: nghĩa là không chỉ trong biên cương người Do-thái, dân I-xơ-ra-ên mà thôi.
1) Chúa Giê-xu kêu gọi, lựa chọn 12 môn sinh Chúa để trở nên sứ đồ, gần gũi Ngài hằng ngày ngồi dưới chân Ngài học hỏi Lời Ngài và dõi theo sự dạy dỗ sinh hoạt, kinh nghiệm đạo Chúa hầu về sau thi hành thánh chức, Chúa còn gọi 70 môn đệ và sai họ ra đi Truyền đạo nữa; dầu về sau có một số lui đi.
2) Nhưng sự kêu gọi lựa chọn của Chúa Giê-xu không phải gò bó trong một số người được huấn luyện để xây dựng Giáo hội Cơ-đốc sau khi Ngài về trời thôi; nhưng Ngài cũng kêu gọi cả quần chúng, cả mọi người hãy đến với Ngài; hãy tin nhận và thờ phượng Ngài để được cứu rỗi (Mat Mt 11:28-30, GiGa 6:37). Như vậy Chúa kêu gọi cả một nước, một cá nhân, cả đoàn thể và cũng kêu gọi cả một gia đình.
Hy văn: Kaleò được dịch qua Việt ngữ là kêu gọi. Người được kêu gọi là Klètoi cần phải ăn năn tin nhận ơn cứu rỗi và khỏi sự hầu việc Ngài (Mac Mc 2:17, LuLc 5:32, Mac Mc 1:20, Cong Cv 2:39). Như vậy người được kêu gọi, được cứu rỗi, được tái sanh và được Chúa chọn để phục vụ Ngài (Eklektoi) thì hãy vui mừng tuân hành. Giữa muôn vạn hay tỉ tỉ người, nhưng sao Gia-vê Đức Chúa Trời qua sự chết cứu chuộc của Chúa Giê - xu và bởi Thánh Linh bởi Lời Ngài mà Ngài kêu gọi lựa chọn chúng ta! Giáo lý tiền định độc đoán của nhà Cải chánh Calvin đã lý giải giáo lý nầy. Nhưng đối với chúng ta thì đây là tiền định biết trước của Ngài (RoRm 8:28-30). Sự kêu gọi (Klèsis) tiếng êm dịu nhưng mầu nhiệm, nhỏ nhẹ nhưng linh hiệu của Thánh Linh bởi ân điển, thương yêu và khoan hồng của Đức Chúa Trời Ba Ngôi nên kẻ được gọi lắng nghe và tuân theo ICo1Cr 1:9, GaGl 1:15, IITi 2Tm 1:9) Đây là sự kêu gọi từ trên trời để lên trời, phục vụ Công vụ tác của Nước trời, hầu lãnh thưởng ở trời (Phi Pl 3:14, GaGl 5:13 v.v…). Kẻ được gọi phải bước đi theo Thánh Linh, sinh hoạt xứng đáng (Eph Ep 4:1 trong sự thánh hoá, kiên nhẫn và bình an (ITe1Tx 4:7, IPhi 1Pr 1:15, 2:21, ICo1Cr 7:15, CoCl 3:15).
Rốt lại cũng cần nhấn mạnh đến mục đích sự kêu gọi nầy rất quan trọng: Làm con cái Nước Đức Chúa Trời, Công vụ dân Nước Trời và Công vụ bộc Nước của Đức Chúa Trời nghĩa là phục vụ Đức Chúa Trời và Hội Thánh Ngài.
1. Cựu ước: Hi-ba-lai: Ga-ra; Việt ngữ dịch là kêu gọi hay gọi. Gia-vê Đức Chúa Trời dùng tiếng lớn để kêu gọi hay gọi con người. Sau khi Ngài đã kêu gọi rồi, nếu đương sự bằng lòng vâng theo tiếng Ngài, lời Ngài mà phục vụ Ngài thì Ngài ban cho ân tứ, quyền năng, uy tín để dự phầøn vào chương trình cứu rỗi của Ngài.
Suốt qua cả Thánh Kinh Cựu ước chúng ta thấy ban đầu Chúa kêu gọi và lựa chọn dân I-xơ-ra-ên từ giữa dân ngoại bang như chúng ta trở nên một dân tộc biệt riêng cho Ngài qua các ông Áp-ra-ham, I-xắc, Gia-cốp (EsIs 51:2). Đức Chúa Trời Gia-vê đã kêu gọi họ ra khỏi Ai-cập, giải phóng họ khỏi ách nô lệ của xứ Ai-cập (OsHs 11:1). Chúa kêu gọi họ lựa chọn họ trở nên một dân tộc thuộc Ngài.
Trong những ngày phát vãng, đày đọa làm phu tù thì Chúa đã kêu gọi vua Xi-ru đầy tớ Ngài phóng thích họ để họ trở về cố quốc (EsIs 46:11, 48:15, 42:6, 49:1).Đây là một phép lạ theo thánh ý Chúa mà kêu gọi một vua người ngoại bang đích danh; là Người chăn bầy Ngài, được xức dầu để phóng thích dân sự Ngài (EsIs 45:4, 5:26, 7:18).
Nhà tiên tri lớn đã quả quyết sự kêu gọi lựa chọn nầy là do ý định thánh, nhân từ, vô điều kiện cao cả của Đức Chúa Trời Gia-vê. Loài người khó hiểu (RoRm 11:29).
Cựu ước còn đề cập đến sự kêu gọi, lựa chọn thánh của Đức Chúa Trời đối với chức thượng tế, tư tế như A-rôn và các con ông. Đức Chúa Trời cũng kêu gọi, lựa chọn các vua chúa, người đẹp lòng Ngài để cai trị bảo quản con dân Ngài (ISa1Sm 10:1, 16:12). Chúa kêu gọi và lựa chọn các tiên tri, tiên kiến để rao truyền dạy dỗ các con dân Chúa biết được chương trình, ý định Ngài (EsIs 6:8-10, Gie Gr 1:6-10).
2. Tân ước; Đến đời ân sủng (ân điển) sự kêu gọi, lựa chọn của Đức Chúa Trời rộng rãi và phổ thông: nghĩa là không chỉ trong biên cương người Do-thái, dân I-xơ-ra-ên mà thôi.
1) Chúa Giê-xu kêu gọi, lựa chọn 12 môn sinh Chúa để trở nên sứ đồ, gần gũi Ngài hằng ngày ngồi dưới chân Ngài học hỏi Lời Ngài và dõi theo sự dạy dỗ sinh hoạt, kinh nghiệm đạo Chúa hầu về sau thi hành thánh chức, Chúa còn gọi 70 môn đệ và sai họ ra đi Truyền đạo nữa; dầu về sau có một số lui đi.
2) Nhưng sự kêu gọi lựa chọn của Chúa Giê-xu không phải gò bó trong một số người được huấn luyện để xây dựng Giáo hội Cơ-đốc sau khi Ngài về trời thôi; nhưng Ngài cũng kêu gọi cả quần chúng, cả mọi người hãy đến với Ngài; hãy tin nhận và thờ phượng Ngài để được cứu rỗi (Mat Mt 11:28-30, GiGa 6:37). Như vậy Chúa kêu gọi cả một nước, một cá nhân, cả đoàn thể và cũng kêu gọi cả một gia đình.
Hy văn: Kaleò được dịch qua Việt ngữ là kêu gọi. Người được kêu gọi là Klètoi cần phải ăn năn tin nhận ơn cứu rỗi và khỏi sự hầu việc Ngài (Mac Mc 2:17, LuLc 5:32, Mac Mc 1:20, Cong Cv 2:39). Như vậy người được kêu gọi, được cứu rỗi, được tái sanh và được Chúa chọn để phục vụ Ngài (Eklektoi) thì hãy vui mừng tuân hành. Giữa muôn vạn hay tỉ tỉ người, nhưng sao Gia-vê Đức Chúa Trời qua sự chết cứu chuộc của Chúa Giê - xu và bởi Thánh Linh bởi Lời Ngài mà Ngài kêu gọi lựa chọn chúng ta! Giáo lý tiền định độc đoán của nhà Cải chánh Calvin đã lý giải giáo lý nầy. Nhưng đối với chúng ta thì đây là tiền định biết trước của Ngài (RoRm 8:28-30). Sự kêu gọi (Klèsis) tiếng êm dịu nhưng mầu nhiệm, nhỏ nhẹ nhưng linh hiệu của Thánh Linh bởi ân điển, thương yêu và khoan hồng của Đức Chúa Trời Ba Ngôi nên kẻ được gọi lắng nghe và tuân theo ICo1Cr 1:9, GaGl 1:15, IITi 2Tm 1:9) Đây là sự kêu gọi từ trên trời để lên trời, phục vụ Công vụ tác của Nước trời, hầu lãnh thưởng ở trời (Phi Pl 3:14, GaGl 5:13 v.v…). Kẻ được gọi phải bước đi theo Thánh Linh, sinh hoạt xứng đáng (Eph Ep 4:1 trong sự thánh hoá, kiên nhẫn và bình an (ITe1Tx 4:7, IPhi 1Pr 1:15, 2:21, ICo1Cr 7:15, CoCl 3:15).
Rốt lại cũng cần nhấn mạnh đến mục đích sự kêu gọi nầy rất quan trọng: Làm con cái Nước Đức Chúa Trời, Công vụ dân Nước Trời và Công vụ bộc Nước của Đức Chúa Trời nghĩa là phục vụ Đức Chúa Trời và Hội Thánh Ngài.