NGHÈO NÀN (Sự)

                                          

Thánh Kinh Cựu Ước và Tân Ước có đề cập đến người nghèo khó, sự nghèo nàn cơ cực.
Nói về số người nghèo nàn trong thế gian nầy cả Cựu Ước và Tân Ước đều xác minh là số đông.Nói thế không phải không có người giàu.
Duyên cớ họ nghèo có nhiều. Họ bị bóc lột bởi những người có quyền thế hơn họ, tham nhũng và lừa gạt họ. Họ thất bại trong công việc làm ăn kinh doanh v.v... nên trở nên nghèo khó. Nhiều khi vì các tai nạn thiên nhiên như lũ lụt, hạn hán mà mất mùa. Phần đông nhân dân các nước xưa, bị các cuộc chiến tranh, cướp phá từng vùng nhỏ nên nhà cửa bị đốt phá, của cải bị cướp phá, súc vật bị giết, bị lùa đi mất nên trở nên nghèo khó.
Thánh Kinh cũng ghi lại những phương pháp người xưa có lòng nhân đạo chăm lo cứu trợ những kẻ nghèo nàn. Trước hết những người giàu có, dư dật trong cộng đồng hãy cứu trợ những anh chị em nghèo khó của mình (
PhuDnl 5:1-5). Cộng đồng rất quan tâm đến các quả phụ, kẻ mồ côi, người già cả, bệnh hoạn. Họ là những nạn nhân của sự hà hiếp, áp bức, bất công (Gie Gr 7:6, AmAm 2:6-7). Nhưng Đức Chúa Trời là Đấng bảo hộ họ và báo thù cho họ (PhuDnl 10:17-19, Thi Tv 6:5-6). Luật pháp Mô-se đã ban bố buộc nhân dân có bổn phận và trách nhiệm cứu giúp họ (PhuDnl 24:19-22). Ví dụ người nghèo bán mình làm nô lệ thì sau 7 năm hãy tha họ về (XuXh 21:2). Áo cầm thế để có tiền tạm sống cũng nên trả lại trước khi trời tối (XuXh 22:26). Tiền công phải trả hằng ngày cho nhân công để họ có tiền sinh sống (LeLv 19:13).Thức ăn cũng cần chuẩn bị dồi dào hầu bố thí cho người nghèo đói (PhuDnl 24:19-22). Người xưa cũng rất tôn trọng nhân quyền. Giàu nghèo đều là con của Chúa (ChCn 22:2). Luật pháp phải công bình đối với người nghèo, đừng vì hối lộ của kẻ giàu mà đàn áp và bắt hiếp lẽ thật. Của hối lộ làm mù mắt các thẩm phán luật sư (XuXh 23:3-6). Nghèo khó không phải tội lỗi. Các tiên tri thánh xưa hằng kêu la bênh vực kẻ nghèo nàn. (EsIs 3:13-15, Exe Ed 18:12, AmAm 8:4).
Điều người ta khó hiểu là các người nghèo nàn, thiếu hụt lại là những người tin kính, sùng kính Chúa (
Thi Tv 35:10, 37:14, 40:17, EsIs 29:19, 41:17).
Chúa Giê-xu Krit là một người nghèo. Ông Giô-xép và bà Ma-ri là người nghèo tin kính Chúa “cáo có hang chim trời có tổ nhưng Con người (là Chúa) không có chỗ gối đầu. Khi người ta qua đời để lại nhà cửa, của cải v.v... cho con cháu. Chúa chết trên cây thập tự thân trần. Chúa Giê-xu là một người nghèo, rất nghèo. Nhưng Chúa đã ban phước và cứu giúp mọi người, nuôi kẻ đói khổ v.v... Chúa nghèo đến nỗi không có tiền đóng thuế Đền Thờ, phải sai Phi-e-rơ đi câu cá lấy đồng tiền trong miệng nó ra mà đóng thuế.
Chúa thường đến giảng Tin Lành cho người nghèo. Nhiều người nghèo mở lòng tin nhận Đạo Chúa. Người giàu có khó tin thờ Đức Chúa Trời. Một người nghèo đã dâng nhiều hơn những người giàu có (
Mac Mc 2:41-46). Người nghèo lại hiếu khách (LuLc 14:12-14); người nghèo thương người nghèo và bố thí cho người nghèo (LuLc 18:22).
Hội Thánh các sứ đồ (đầu tiên) gồm nhiều kẻ nghèøo khó. Hội chúng đưa ra phương pháp chống đối giảm nghèo, nhưng lại vấp phải sự giả dối, sự lợi dụng. Các sứ đồ cũng rất chăm lo nâng đỡ các Cơ-đốc nhân nghèo trong các chi hội. Thánh Phao-lô thường vận động cổ vũ các Hội Thánh giàu quyên góp giúp các Hội Thánh nghèo thiếu.
Thánh Gia-cơ lên án những tôi con Chúa tây vị kẻ giàu có và xem thường tín đồ nghèo (
Gia Gc 2:1-7). 

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.