NGỦ



Thánh Kinh Cựu Ước và Tân Ước thường dùng từ nầy theo nghĩa đen chỉ về giấc ngủû của thể xác (ISa1Sm 26:7, Cac Tl 16:14, Mat Mt 28:13, GiGa 11:12). Một người ngủ được ngon giấc là một ơn lớn Chúa Trời ban cho (Thi Tv 4:8, 55, 127:2). Nhiều sự lo lắng mất ngủ và con người sẽ bần thần, mắt lờ đờ. Nhưng Thánh Kinh đặc biệt ở sách Châm ngôn dạy rằng người nào biếng nhác cứ nằm ngủ không làm việc sẽ trở nên nghèo khổ, nhà dột, cột xiêu (ChCn 6:9,10, 20:13, 24:33).
Thánh Kinh Cựu Ước cũng có ghi lại giấc ngủ mê, ngủ sâu do Chúa khiến nên trong một người để Chúa hoàn chỉnh việc Ngài như có sách chép ở
SaSt 2:21. Thánh Kinh cũng ghi chép một số giấc ngủ sâu, rất sâu và đương sự lại thấy sự hiện thấy, cơn chiêm bao (DaDn 8:18, 110:9). Áp-ra-ham (SaSt 15:12) Gia-cốp (SaSt 28:12).
2. Tân Ước dùng từ “ngủ” theo nghĩa hình bóng nói về ngủ mê thuộc linh, hãy thức dậy, chổi dậy. Ngủ đây chỉ về người không tin Chúa chết trong tội lỗi (
Eph Ep 5:14).
3. Thánh Kinh cũng dùng từ “ngủ” theo ý nghĩa bóng. Chúa Giê-xu đã dùng nói về mười người trinh nữ ngủ và chàng rể đến giữa lúc đêm khuya (
Mat Mt 25:1-13). Thánh Phao-lô thúc giục Cơ-đốc nhân người La-mã hãy thức dậy khỏi cơn ngủ say (RoRm 13:11).
Ở IT
EsIs 5:1-9 thánh Phao-lô răn đe Cơ-đốc nhân chi hội nầy hãy thức dậy vì họ đang bước đi giữa ban ngày, không phải ban đêm nên đừng ngủ (thuộc linh).
4. Từ “ngủ” cũng được Thánh Kinh dùng để chỉ về sự chết (
GiGa 11:11-14). Cựu Ước thường chép “Họ ngủ với các tổ tiên họ” (Giop G 14:2, Gie Gr 51:39).
Tân Ước cũng dùng từ “ngủ” để nói tình trạng thân thể chết và chờ đợi ngày Phục sinh (
ITe1Tx 4:14, ICo1Cr 15:51). 

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.