Hy văn gọi “Philos” có nghĩa người
thương mến, người tự do. Người bạn là người đã được buông tha tự do nhờ tri
thức Chúa đã truyền đạt cho (GiGa
8:31-36,
15:15).
Các môn đệ Chúa được gọi là bạn hữu của Chúa chớ không còn là nô lệ nữa. Bạn
hữu của Chúa sẽ được dự phần vinh hiển của Ngài (GiGa
17:22).
Thánh Kinh cũng có nêu lên từ rất quý báu: “Bạn của Đức Chúa Trời” (EsIs 41:8, Gia Gc 2:23), chỉ Áp-ra-ham là người được xưng là “bạn của Đức Chúa Trời” thôi. Do-thái giáo cũng tôn tặng Mô-se vinh dự “Bạn của Đức Chúa Trời” (XuXh 33:11) và I-xơ-ra-ên cũng được tôn tặng như thế. Philo cũng kể các tiên tri là bạn của Đức Chúa Trời.
Cơ-đốc nhân ở A-le-xan-dri-a xưng những nhà tử vì đạo là bạn của Đức Chúa Trời và ý nầy cứ lan tràn tồn tại mãi đến đời Trung cổ và cũng chỉ về vị cố vấn của gia đình chàng rể. Cựu Ước còn dùng từ “Bạn của Vua”. Các vua chúa xưa thường có bạn thân:
(1) A-bi-mê-léc có bạn thân là bạn mình (SaSt 26:26).
(2) Sau-lơ có bạn hữu, Kinh Cựu Ước không nêu tên (IISa 2Sm 3:8).
(3 Hu-sai là bạn của vua Đa-vít (IISa 2Sm 15:37).
Bạn của vua nhưng không có chức vị gì trong triều, có thể là cố vấn của vua. Các vua chúa nước Ba Tư xưa cũng có nhiều bạn. Ông Themistocles là bạn của vua Xerxes. Cựu Ước và Tân Ước cũng có đề cập đến từ “bạn của chàng rể nữa” (GiGa 3:29, IICo 2Cr 11:2). Chúng ta có thể hiểu bạn của chàng rể đây là những chàng phụ rể không? Hoặc là người tốt hơn hết của chàng rể. Người Mê-sô-bô-ta-mi có luật cấm bạn của chàng rể lấy vợ của chàng rể, nên chúng ta không ngạc nhiên khi cha vợ của Sam-sôn cho bạn hữu của Sam - sôn (Cac Tl 14:15,16). Cac Tl 14:20 có thể dịch là “Người tốt hơn hết của ...”. Như người bạn chàng rể đây cũng có thể là người mai dong.
Thánh Kinh cũng có nêu lên từ rất quý báu: “Bạn của Đức Chúa Trời” (EsIs 41:8, Gia Gc 2:23), chỉ Áp-ra-ham là người được xưng là “bạn của Đức Chúa Trời” thôi. Do-thái giáo cũng tôn tặng Mô-se vinh dự “Bạn của Đức Chúa Trời” (XuXh 33:11) và I-xơ-ra-ên cũng được tôn tặng như thế. Philo cũng kể các tiên tri là bạn của Đức Chúa Trời.
Cơ-đốc nhân ở A-le-xan-dri-a xưng những nhà tử vì đạo là bạn của Đức Chúa Trời và ý nầy cứ lan tràn tồn tại mãi đến đời Trung cổ và cũng chỉ về vị cố vấn của gia đình chàng rể. Cựu Ước còn dùng từ “Bạn của Vua”. Các vua chúa xưa thường có bạn thân:
(1) A-bi-mê-léc có bạn thân là bạn mình (SaSt 26:26).
(2) Sau-lơ có bạn hữu, Kinh Cựu Ước không nêu tên (IISa 2Sm 3:8).
(3 Hu-sai là bạn của vua Đa-vít (IISa 2Sm 15:37).
Bạn của vua nhưng không có chức vị gì trong triều, có thể là cố vấn của vua. Các vua chúa nước Ba Tư xưa cũng có nhiều bạn. Ông Themistocles là bạn của vua Xerxes. Cựu Ước và Tân Ước cũng có đề cập đến từ “bạn của chàng rể nữa” (GiGa 3:29, IICo 2Cr 11:2). Chúng ta có thể hiểu bạn của chàng rể đây là những chàng phụ rể không? Hoặc là người tốt hơn hết của chàng rể. Người Mê-sô-bô-ta-mi có luật cấm bạn của chàng rể lấy vợ của chàng rể, nên chúng ta không ngạc nhiên khi cha vợ của Sam-sôn cho bạn hữu của Sam - sôn (Cac Tl 14:15,16). Cac Tl 14:20 có thể dịch là “Người tốt hơn hết của ...”. Như người bạn chàng rể đây cũng có thể là người mai dong.