NHŨ HƯƠNG (Hương, Nhũ hương. Hy-bá-lai: Lebônâ)



Là nhựa một thứ cây ở miền Nam xứ Ai Cập tên Bosivellia. Ở Somalie cũng có thứ cây nầy. Cây nầy cao độ 8 bộ. Từ các miền nầy các thứ một dược và các thứ trầm hương được sản xuất ra.
Trong Thánh Kinh có dạy người Do-thái xưa dâng của lễ phải rắc nhũ hương lên và họ cũng rắc nhũ hương trên bánh trần thiết nữa.(
LeLv 2:2-16 24-7;).
Mỗi năm một lần vào mùa Giáng sanh đến chúng ta lại được nghe đọc Thánh Kinh về truyện tích khi Chúa giáng sanh có ba nhà thông thái (Bác sĩ, chiêm tinh gia) từ phương đông nhìn theo một ngôi sao đi tìm Cứu Chúa và khi gặp thì họ dâng vàng, một dược và nhũ hương.
Thợ hoà hương thánh dùng nhũ hương hoà với nhiều thứ trầm hương khác để xông trên bàn thờ xông hương. Và Đức Chúa Trời cấm người ta chế ra nhũ hương thánh ấy (
XuXh 30:7, ISa1Sm 2:28).
Nhũ hương Ai Cập rất quý, rất quan trọng và được dùng trong nghi thức thờ phượng. Ở
XuXh 30:37 cấm chế ra thứ hương thánh.
Khói hương bay lên tiêu biểu lời cầu nguyện các thánh đồ (
KhKh 8:3). Ngọn khói hương bao phủ, che nắp Thi ân (LeLv 16:13).
XuXh 30:22-23 dạy Mô-se phương cách để dùng nhũ hương và các thứ nhục quế, hương liệu, hương xương bồ v.v... để chế ra dầu thánh dùng xức cho các khí dụng thánh và các thầy thượng tế, tư tế thi hành chức thánh.
Dầu nầy tiêu biểu, hình bóng về Thánh Linh. 

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.