Thánh Kinh Tân Ước có luận về “Phận làm
con nuôi” ít nhứt có đề cập 5 lần như sau: RoRm
8:15,
23,
9:4,
GaGl 4:5
(Eph Ep 1:5, GaGl
4:5
đề cập đến sự làm con nuôi của những Cơ-đốc nhân đã được cứu rỗi và trưởng
thành. Được làm con cái Chúa vì đã tiếp nhận ơn cứu chuộc của Chúa Giê-xu là
những kẻ ở dưới luật pháp tức là người I-xơ-ra-ên.
Phận làm con nuôi mà Tân Ước có luận đến không phải căn cứ trên luật pháp người La-mã đâu, vì họ theo máu huyết và dòng lịch sử. Còn người I-xơ-ra-ên thì chỉ vì lợi cho gia đình mà nhận con nuôi. Cũng có dân tộc nhận con nuôi cho mục đích giúp đỡ làm lợi ích có cho nhà mình vậy.
Nhưng nhận làm con nuôi thánh Phao-lô luận đến đây như GaGl 4:5 là sự cứu chuộc của Chúa bởi ân điển Ngài thi thố với những kẻ ở dưới luật pháp. Hiệu quả của nhận làm con nuôi đây là thay đổi địa vị con người, từ giờ phút ấy, tức giờ phút được Chúa nhận làm con nuôi cho đến đời đời (Eph Ep 1:5) thì đương sự từ địa vị nô lệ dưới luật pháp mà bước vào địa vị làm con cái Đức Chúa Trời (GaGl 4:5) “và xưng Ngài là Aba! Cha!”
RoRm 8:15, GaGl 4:6 là lời reo vang vui mừng khi một nô lệ được nhận làm con nuôi. Người nhận được làm con nuôi liền được có quyền thừa hưởng tài sản trong gia đình ấy và quyền đến gần người cha (RoRm 8:15). Cơ-đốc nhân thì có quyền chia sẻ với Đấng Krit trong sự thừa hưởng ân phước, sản nghiệp thuộc linh v.v… (RoRm 8:12).
Thánh Linh Đức Chúa Trời là phương tiện và cũng là kết quả của phận làm con nuôi. Tuy nhiên thân phận (địa vị) làm con nuôi sẽ hoàn thành khi cả cuộc thọ tạo được giải thoát khỏi ách nô lệ(RoRm 8:21)
Thánh Giăng dạy ai tin Con thì trở nên con cái của Đức Chúa Trời nhưng sự làm con nuôi bao quát đến sự liên hệ ân điển Đức Chúa Trời, khiến chúng ta trở nên con cái Ngài (GiGa 1:12, 3:1-2).
Người con trai du đãng trở về được người cha nhận lại liền, có quyền đầy đủ sống trong gia đình ấy và thừa hưởng gia sản nữa (LuLc 15:19).
Chúng ta đã thật sự làm con cái Đức Chúa Trời và làm con nuôi Đức Chúa Trời chưa?
Phận làm con nuôi mà Tân Ước có luận đến không phải căn cứ trên luật pháp người La-mã đâu, vì họ theo máu huyết và dòng lịch sử. Còn người I-xơ-ra-ên thì chỉ vì lợi cho gia đình mà nhận con nuôi. Cũng có dân tộc nhận con nuôi cho mục đích giúp đỡ làm lợi ích có cho nhà mình vậy.
Nhưng nhận làm con nuôi thánh Phao-lô luận đến đây như GaGl 4:5 là sự cứu chuộc của Chúa bởi ân điển Ngài thi thố với những kẻ ở dưới luật pháp. Hiệu quả của nhận làm con nuôi đây là thay đổi địa vị con người, từ giờ phút ấy, tức giờ phút được Chúa nhận làm con nuôi cho đến đời đời (Eph Ep 1:5) thì đương sự từ địa vị nô lệ dưới luật pháp mà bước vào địa vị làm con cái Đức Chúa Trời (GaGl 4:5) “và xưng Ngài là Aba! Cha!”
RoRm 8:15, GaGl 4:6 là lời reo vang vui mừng khi một nô lệ được nhận làm con nuôi. Người nhận được làm con nuôi liền được có quyền thừa hưởng tài sản trong gia đình ấy và quyền đến gần người cha (RoRm 8:15). Cơ-đốc nhân thì có quyền chia sẻ với Đấng Krit trong sự thừa hưởng ân phước, sản nghiệp thuộc linh v.v… (RoRm 8:12).
Thánh Linh Đức Chúa Trời là phương tiện và cũng là kết quả của phận làm con nuôi. Tuy nhiên thân phận (địa vị) làm con nuôi sẽ hoàn thành khi cả cuộc thọ tạo được giải thoát khỏi ách nô lệ(RoRm 8:21)
Thánh Giăng dạy ai tin Con thì trở nên con cái của Đức Chúa Trời nhưng sự làm con nuôi bao quát đến sự liên hệ ân điển Đức Chúa Trời, khiến chúng ta trở nên con cái Ngài (GiGa 1:12, 3:1-2).
Người con trai du đãng trở về được người cha nhận lại liền, có quyền đầy đủ sống trong gia đình ấy và thừa hưởng gia sản nữa (LuLc 15:19).
Chúng ta đã thật sự làm con cái Đức Chúa Trời và làm con nuôi Đức Chúa Trời chưa?