RỬA CHÂN



Người phương đông rất hiếu khách. Nhân dân phương đông có phong tục rửa chân cho khách. Lúc bấy giờ các bộ hành hương mang dép đường sá đầy bùn lầy hay bụi bặm khách đến nhà cần rửa chân, chẳng những để sạch chân mà còn mát chân để thoải mái nghỉ ngơi.
Một tên nô lệ sẽ quì hay cúi xuống rửa chân cho khách. Nhưng nếu là một khách quý thì chính chủ nhà sẽ thân hành rửa chân cho vị ấy (
IISa 2Sm 25:41SaSt 18:4, 19:2, 24:32, 43:24).
Cac Tl 19:21, LuLc 7:36-50 có chép câu chuyện Xi-môn mời Chúa Giê-xu đến nhà dự tiệc nhưng lại không cho nước rửa chân và cũng không sai đầy tớ hay nô lệ rửa chân Chúa chớ chưa nói đến ông là chủ phải tôn trọng Chúa thân hành rửa chân cho Chúa. Thái độ nầy nói lên sự vô lễ, thiếu sự tôn quí đối với vị khách cao quý của ông. Chẳng những thế thôi mà còn tỏ ra Xi-môn thiếu tinh thần tình thân hữu trong tình yêu thương nhau.
Hiện tại sự rửa tay được nghiêm túc thực thi trong vấn đề tiếp khách.
Chỉ các thầy tư tế, khi sửa soạn đến gần Đức Chúa Trời dâng của lễ thì phải tẩy thanh mình nên rửa chân.
GiGa 13:1-17 có ghi chép Chúa thân hành rửa chân cho các môn đệ. Đây là một bài học đầy ý nghĩa sâu sắc. Vì kiêu căng tranh chức vị, tranh giành nhau gây nên sự căng thẳng giữa đoàn sứ đồ (LuLc 22:24).
Chúa Giê-xu bèn thân hành hạ mình rửa chân cho 12 môn đệ mình. Hành động nầy làm tan chảy lòng kiêu ngạo họ. Về thuộc linh thì Chúa chứng minh cho họ cần được trong sạch, Thánh khiết mới có thể phục vụ Đức Chúa Trời.
Giáo hội Chúa lâu nay nêu lên câu hỏi là liệu chúng ta cần thực thi theo mệnh lệnh Chúa ở
GiGa 13:14,15 không?
Hội Thánh đầu tiên đã thực thi khi tiếp khách.
Nhiều giáo phái đã làm lễ rửa chân.
Thánh Bernard Clairvan chủ trương rằng đây là một bí tích.
Nhưng toàn thể Giáo hội Cơ-đốc đều hiểu và tin nhận theo ý nghĩa hình bóng có sự dạy dỗ thuộc linh thôi.

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.