Phao-lô nhấn mạnh đến phước hạnh nầy ở ITi1Tm 6:6, như sau: “Nhưng sự tín kính và sự thỏa mãn là một
mối lợi lớn”.
Đức Chúa Trời ban cho thì Ngài có thể rút lại. Tuy nhiên đối với Gióp, ông thỏa mãn nơi Chúa Gia-vê nên nói: “Tôi trần truồng ra khỏi lòng mẹ thì tôi cũng sẽ trần truồng ra đi. Gia-vê đã ban cho thì Gia-vê cũng cất đi; Danh Gia-vê đáng ngợi khen!” (Giop G 1:21). Còn Đa-vít lại nói: “Gia-vê là Đấng dẫn dắt tôi, tôi sẽ không thiếu (cần) gì cả” (Thi Tv 23:1). Ông thỏa mãn trong Chúa rồi. Trong khi Chúa Giê-xu Krit còn tại thế, nhiều lần Ngài trấn an sự lo sợ của tôi con Ngài nên đã bày tỏ về một Đức Chúa Trời Cha hằng quan tâm đến loài người và tôi con Ngài (Mat Mt 6:24-34). Như vậy họ phải mãn nguyện trong Chúa. Có Chúa tức có mọi ơn phước thuộc thể và thuộc linh.
Đức Chúa Trời ban cho thì Ngài có thể rút lại. Tuy nhiên đối với Gióp, ông thỏa mãn nơi Chúa Gia-vê nên nói: “Tôi trần truồng ra khỏi lòng mẹ thì tôi cũng sẽ trần truồng ra đi. Gia-vê đã ban cho thì Gia-vê cũng cất đi; Danh Gia-vê đáng ngợi khen!” (Giop G 1:21). Còn Đa-vít lại nói: “Gia-vê là Đấng dẫn dắt tôi, tôi sẽ không thiếu (cần) gì cả” (Thi Tv 23:1). Ông thỏa mãn trong Chúa rồi. Trong khi Chúa Giê-xu Krit còn tại thế, nhiều lần Ngài trấn an sự lo sợ của tôi con Ngài nên đã bày tỏ về một Đức Chúa Trời Cha hằng quan tâm đến loài người và tôi con Ngài (Mat Mt 6:24-34). Như vậy họ phải mãn nguyện trong Chúa. Có Chúa tức có mọi ơn phước thuộc thể và thuộc linh.