TRẢ THÙ



Nàham (Hy-bá-lai) và Ekđikèo (Hy văn), được dịch: Trả thù, báo thù. Bản tánh loài người luôn luôn muốn trả thù kẻ hà hiếp, hành hại mình (Exe Ed 25:12).
Người I-xơ-ra-ên lúc xưa có người trả thù huyết (Goel). Nhưng Thánh Kinh nghiêm cấm sự trả thù cả về cá nhân hay tập thể (
SaSt 4:15-24, LeLv 19:17, RoRm 12:19).
Sự trả thù thuộc về Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời báo thù sự gian ác v.v… của loài người (
PhuDnl 32:35, Thi Tv 94:1, RoRm 12:19).
Sự trả thù của Đức Chúa Trời luôn luôn công bình, cháanh đáng.
Các thánh đồ Chúa trong Cựu ước cũng như trong Tân ước không trảa thù kẻ độc ác, hãm hại mình nhưng giao phó cho Chúa. Đa-vít không giết Sau-lơ để báo thù (
ISa1Sm 24:4, 26:5-12). Giô-xép không trả thù anh em mình (SaSt 45:3,7, 50:19).
Chúa Giê-xu Krit từng bị bắt bớ, chế giễu, đánh đập và giết chết trên cây thập tự nhưng Ngài chẳng trả thù(
Phi Pl 2:23). Chúa còn truyền dạy đừng chống cự kẻ hung dữ, kẻ ác ôn, (Mat Mt 5:38-42). Chúa khuyên dạy chúng ta tha thứ. Hãy giao phó cho Đức Chúa Trời là Đấng trả thù công bình (Goel) (RoRm 12:20). (Xem bài báo thù). 

Hội Thánh KiềnBái's blog© 2013. Được tạo và lưu trữ bởi Bùi Qúy Đôn. Tài liệu có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau.